Tới thời điểm này, ông không thể không thừa nhận rằng, trí tuệ mà ông từng tự hào thật ra chẳng có tác dụng gì. Ông không thể giải quyết vấn đề của họ, cũng không thể hóa giải mâu thuẫn. Ông như một kẻ ngốc, chỉ có thể nhìn chính mình đổ thêm dầu vào lửa, đẩy cuộc hôn nhân này về phía hủy diệt.
“Hiện tại không cần tranh luận đúng sai nữa, tôi biết khi lấy tôi, em đã phải chịu nhiều thiệt thòi, tôi cũng thừa nhận rằng sự bất lực của tôi đã dẫn chúng ta đến ngày hôm nay. Tôi thực lòng xin lỗi em, Ngân Chi. Làm chồng em, toi không thể mang lại hạnh phúc cho em. Làm cha của Liễu Liễu, tôi cũng không làm tròn trách nhiệm.” Mỗi từ ông nói ra đều tràn ngập sự áy náy và bất lực, nhưng không hề có hối hận.
Vì ông biết, điều hối tiếc khi sắp mất đi là thứ vô giá nhất trên đời này.
Liên Ngân Chi im lặng một lúc, sau khi bình tĩnh lại, bà nói: “Vậy thì chúng ta ly hôn đi, cả hai đều được giải thoát.”
Lúc này Liễu Chí Sinh cuối cùng cũng xác nhận bà nghiêm túc. Họ bình tĩnh phân chia tài sản, chia phòng ở, phân chia trách nhiệm, cho đến khi bắt đầu thảo luận về quyền nuôi dưỡng Liễu Liễu, thì cuộc tranh cãi mới nổ ra.
“Tôi còn chưa hoàn thành công việc ở phía nam, tôi không thể trở lại Bắc Kinh nhanh như vậy. Tôi không phải không muốn nuôi dưỡng Liễu Liễu, tôi đã nói rằng mọi chi phí của con bé đều do tôi gánh vác, tôi chỉ cần ba năm.”
Liên Ngâm Chi không đồng ý: “Tôi cũng đã nói rất rõ trong thư, tôi từ bỏ. Đừng mong buộc tôi chăm sóc con cho anh nữa, tôi không cần con bé, anh hiểu không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT