Dù giỏ thảo dược do Miêu Thảo cầm giúp đã giảm bớt gánh nặng cho Lộc Thủy, nhưng thú nhân kia cấp bậc quá thấp, lại là đầu mùa hè, nên hắn không chịu được nóng vẫn nhanh chóng bị kiệt sức.
“Để ta cõng ngươi.” Thú nhân cao lớn bước nhanh tới, đặt tay lên vai gầy yếu của Lộc Thủy.
Lộc Thủy vừa quay đầu lại liền thấy một khuôn mặt ít khi cười, trông hung dữ.
Thấy Lộc Thủy khẽ run lên theo phản xạ, thú nhân kia xoay người, ngồi xổm xuống: “Lên đi.”
Ánh mắt Lộc Thủy dừng lại trên miếng nẹp ở chân đối phương, do dự nói: “Không được đâu, chân ngươi còn đang bị thương…”
“Khỏi rồi.” Đối phương nói xong, sợ Lộc Thủy không tin, liền tháo miếng nẹp ra, đứng lên và di chuyển chân bị thương một chút. “Đã khỏi từ lâu, chỉ là trước đây nghe lời ngươi nên chưa bỏ nẹp.”
Lộc Thủy ngồi xuống cẩn thận kiểm tra, thỉnh thoảng ấn vào các khớp, mỗi lần ấn lại hỏi: “Có cảm giác gì không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT