Hải bộ lạc ở bên kia đã tìm người suốt một đêm, các bộ lạc lớn lớn bé bé dọc bờ biển đều kinh động, náo loạn không nhỏ. Sau khi Chọn gặp ác mộng làm thế nào không ngủ lại được, Thẩm Nùng ngủ cũng không yên, cả đêm trằn trọc. Thời điểm trời vừa tờ mờ sáng, hai người liền đứng dậy đi rửa mặt.
Cơm nước xong, Thẩm Nhị đến báo cáo tình hình cho Thẩm Nùng: “Tư tế, tư tế Hải bộ lạc nói rằng lý do không muốn giao dịch với bộ lạc chúng ta không khác gì so với những gì ngài phân tích.”
Thẩm Nhị nhắc lại lời của Hải Vũ cho Thẩm Nùng nghe, tổng kết nói: “Nguyên nhân căn bản như ngài đã nói, họ sợ rằng các tiểu bộ lạc đi theo chúng ta rồi phát triển, khó quản.”
Bất quá, từ đầu họ đã nói rằng trước đây cũng có bộ lạc khác đưa ra điều kiện tốt hơn chúng ta, chọn thú nhân từ trong bộ lạc của họ và mang đi, cũng nói là để giúp đỡ bộ lạc họ làm việc. Nhưng cuối cùng, những người đó không trở về, chuyện này đúng là có thật.”
Thẩm Nùng nghe xong, không cần suy nghĩ nhiều cũng biết có vấn đề. Việc thú nhân đại bộ lạc bị đưa đi mà không quay lại không chỉ xảy ra ở Hải bộ lạc. Theo lời Báo Thu kể với cậu trước đó, những đại bộ lạc ở các nơi khác cũng gặp tình huống tương tự.
Chuyện này toát lên một cảm giác kỳ lạ. Thẩm Nùng chỉ có được tin tức hạn chế, hơn nữa, khi tộc trưởng, tư tế Hải bộ lạc bị hỏi về việc sau khi thú nhân bị đưa đi, cả ba câu trả lời của họ đều là không biết, cậu càng không biết tra từ đâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT