Ban đêm, khu mỏ cũng không an tĩnh, nhưng quá mệt mỏi.
Dù cách đó không xa có tiếng máy móc nổ vang, thậm chí mặt đất cũng hơi hơi chấn động, cũng không ngăn được Vân Mạt ngủ.
Ngày hôm sau, bọn họ bị âm thanh núi đá rơi xuống đánh thức.
Năm người uống dịch dinh dưỡng xong liền hội hợp, ai cũng đều là vẻ mặt uể oải.
Lâm Phàm Thành nhìn cánh tay cơ giáp đã được đổi một trang bị mới, sâu kín nói: “Ngày hôm qua là dọn sạch, hôm nay sẽ không phải là đi đào quặng chứ?”
Lưu Dược vẻ mặt phức tạp nhìn hắn: “Ngươi có phải đối với năng lực của chính mình quá tự tin hay không?”
Mắt một mí của Lâm Phàm Thành run lên một chút: “Có ý gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT