Nhiếp Câu Sanh cũng đang ở phía sau quân khu, chẳng qua là một sân bóng.
Bóng rổ trải qua mấy ngàn năm phát triển, ở tinh tế bày biện ra một loại phương thức tồn tại khác.
Tuy rằng vẫn là hoạt động đoàn đội hợp tác, nhưng nhưng cốt lõi của quả bóng đã được thay đổi.
Lực đàn hồi tốt hơn, tốc độ nhanh hơn, xung lượng lớn hơn nữa, thậm chí còn trang bị hệ thống mê hoặc thị giác, người đoạt được bóng có thể khống chế hướng đi của quả bóng trong ngắn ngủi, khiến cho phe tranh đoạt càng thêm không dễ dàng đạt được.
Nhiếp Câu Sanh nghỉ ngơi giữa trận, vén khăn lông trên cổ lên, lau mồ hôi một phen.
Đường Ngu và Giác Tước đứng ở bên cạnh hắn, “Đội Phó, đã lâu không có chơi bóng rổ cùng nhau.”
Nhiếp Câu Sanh gật đầu, trên mặt mang theo nụ cười lêu lổng, tay phải dùng sức đặt ở đầu vai Đường Ngu: “Rốt cuộc đã về tới?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT