Bạn cùng phòng cũng trợn mắt há mồm.

"Một sinh viên tốt nghiệp từ trường đại học tổng hợp đệ nhất Liên Bang, đầu năm nay lương tháng cũng chỉ có 5000 tinh tệ.

Kẻ lừa đảo này không biết chính mình mấy cân, mấy lượng sao?"

Bạn cùng phòng nói: “Được rồi, đừng đùa nữa, hủy bỏ đơn đặt hàng đi.”

"Không!" Tóc vàng ngạnh cổ “Ta còn phải hố chết nàng!”

Cải Bắp: “Nếu ngươi nói không đúng thì sao?”

Vân Mạt: “Ta sẽ hoàn trả khoản tiền cũ, ngươi có thể chụp lại màn hình làm chứng, yêu cầu trọng tài Tinh Võng phân xử.”

Cải Bắp: “Giá của ngươi quá đắt! Vạn nhất ngươi toàn là nói bậy thì sao?”

Vân Mạt: “ Xem bói chính là hỏi thăm thiên cơ, có ba loại người có thể miễn phí, nhưng ta tin tưởng ngươi sẽ không nguyện ý trở thành một trong ba loại người này.”

Cải Bắp nhíu nhíu chân mày, trước sự thúc giục của bạn cùng phòng, tiếp tục gõ chữ: “Ồ? Ngươi nói một chút, 3 loại người nào được miễn phí?”

“Thứ nhất : người sắp chết.”

“Thứ hai: Loại người lập tức có hạn lớn xảy ra, mà ta lại không có biện pháp giúp đỡ cho người ta.”

“Thứ ba: người mà tài Lộc không lên, không xuống.”

“Ba loại này, ta miễn phí, thậm chí còn có thể cho không quẻ kim.”

Cải Bắp: “…..”

Hắn càng nghe càng cảm thấy giống như kẻ đối diện đang tuyên truyền mê tín dị đoan ở thời phong kiến …?

Thanh niên tóc vàng nhìn câu trả lời có hơi chút lạ lạ, cũng hơi chút lưỡng lự, quay đầu nhìn về phía 3 người còn lại trong phòng.

Ba người cảm thấy có chút áp lực, bạn cùng phòng Giáp thử nói: “Nếu không, thử cùng nàng ấy mặc cả, cùng lắm thì chúng ta bốn người chung tiền, tổn thất cũng không có bao lớn.”

Ba người còn lại liên tục gật đầu.

Bắp cải: “Rẻ hơn một chút được không…?”

Vân Mạt: “Bao nhiêu …?”

Cải Bắp cân nhắc một chút gõ bàn phím: “80?”

Vân Mạt: Đây là rẻ một "chút" sao? Đều mau chỉ còn có một "chút".

Một quẻ của Vân tiểu thiếu chủ cũng chỉ có giá 80 tinh tệ thôi sao?

Vân Mạt hung hăng gõ màn hình: “Thành giao! Chuyển khoản trước.”

“Tinh … Tài Phú Bảo của bạn vừa tăng thêm 80 tinh tệ.”

Âm thanh nhắc nhở của thiết bị Trí Não giảm bớt hậm hực chi tình của Vân Mạt.

Cải Bắp: “Ngươi mau nói, ta đã trả 80 tệ rồi.”

Vân Mạt: “Đánh giá lòng bàn tay của người này ước tầm mười tám tuổi đổ lại, nhiều nhất không vượt quá hai mươi tuổi, giới tính nam, trong nhà có ba huynh đệ, tỷ muội.”

Vân Mạt bên kia, một bên gõ chữ, một bên suy nghĩ.

Thông tin trên lòng bàn tay quá hạn chế, vì vậy nàng không thể không lấy ra ba cái cúc áo đen xì của mình, phối hợp với quái từ suy tính.

Dù sao đây cũng là đơn hàng đầu tiên của nàng, quan hệ đến danh dự của cửa hàng, thậm chí là rất quan trọng.

Nàng bên này vừa nói, bầu không khí trong phòng ngủ bên kia có chút lạnh xuống.

Bạn cùng phòng Ất sờ sờ cánh tay: “Ta như thế nào cảm thấy có chút lạnh!”

Tóc vàng xoay người nhìn hắn một cái: “Nam Phương Việt, ngươi thật sự có ba huynh đệ, tỷ muội ư?”

"Ừ!" Thanh niên gửi ảnh chụp bàn tay cho hắn gật đầu.

Vân Mạt đoạn lời nói tiếp theo đã phát lại đây: “Ngươi ủy thác vừa nói phía trên, ngươi có mẹ kế, phụ thân lại bị bệnh nặng, đúng không?”

Cải Bắp: “Đúng vậy!”

Vân Mạt: "Trên thực tế, hình ảnh ngươi cung cấp, hai đường thượng văn tuyến nổi lên, biểu hiện huynh đệ tỷ muội nhiều, Thiên văn tuyến mờ nhạt, là tướng khắc phụ.

Người này đã mất cha từ nhỏ, sau đó tử tuỳ mẫu gả (mẹ mang theo con đi lấy chồng khác)."

“Ầm!”

Nam Phương Việt sắc mặt tái nhợt đứng lên, ghế dựa phía sau cũng không biết đã đổ xuống từ khi nào.

"Nàng ….nói, là sự thật?"

Thanh niên tóc vàng quay đầu lại hỏi, một bên đảo mắt nhìn khắp phòng ngủ, dường như có một đôi mắt vô hình đang nhìn mình chằm chằm, trong lòng dâng lên cảm giác lạnh lẽo.

“Đúng vậy!”

Nam Phương Việt gian nan gật đầu.

Bốn anh em trong ký túc xá có mối quan hệ không tồi, nên hắn không ngại nói cho bọn họ nghe, nhưng sự tình hắn theo mẹ gả, xác thật không có người khác biết.

Cải Bắp cùng ba huynh đệ nhìn nhau, mấy người nửa ngày không nói được lời nào.

Bạn cùng phòng Giáp chọc chọc Cải Bắp, hướng màn hình chu môi: “Nàng còn đang chờ kìa!”

Cải Bắp lau mồ hôi trong lòng bàn tay: “Còn gì nữa không?”

Vân Mạt bĩu môi: “Cấn hạ, Khảm thượng, Vì Sơn thủy trại, quẻ kiển, hướng Tây Nam có lợi, hướng Đông Bắc bất lợi.”

Thanh niên tóc vàng gian nan quay đầu lại, nhìn về phía Nam Phương Việt “Ba ba của ngươi có phải đang đi đến sao Thiên Lang hay không?”

Sao Thiên Lang nằm ở Đông Bắc Trung Ương tinh!

Nam Phương Việt khó khăn nuốt miếng nước bọt xuống, kết nối cuộc gọi video với ba hắn “Ba, ba xuất phát chưa?”

“Không có, trên đường đi gặp chút sự tình nên bỏ lỡ mất chuyến tàu.”

"A, a, không sao đâu, vậy là tốt rồi." Nam Phương Việt tắt liên lạc.

Đúng lúc này, báo điện tử Tinh Võng tung ra một tin tức mới đến trước mặt:

“Con tàu VG5624 đi hướng sao Thiên Lang ở tinh hệ Delta gặp phải không tặc….”

Thanh niên tóc vàng cùng đám người Nam Phương Việt hai mặt nhìn nhau, miệng há to không ngậm lại được.

----------------------

Dịch giả:

Quẻ số 39: Quẻ Thủy Sơn Kiển (gọi tắt là quẻ Kiển)

Thủy - Nước - Khảm: ☵

Sơn – Núi – Cấn: ☶

Kiển: tượng trưng cho sự khó khăn trong hành động và sự ngăn cản, ức chế.

Nó cũng có nghĩa là hết sức gian nan, khốn khó, rắc rối, truân chuyên.

Giảng: Trước mặt là sông (Nước - Khảm), sau lưng là núi (Cấn), tiến lui đều gian nan hiểm trở nên gọi là quẻ Kiển.

Quẻ này cho biết: vận hội của bạn đang bị bế tắc, có những gian nan lẫn khốn khổ.

Nếu phát triển sang hướng Tây Nam thì có lợi, còn phát triển sang hướng Đông Bắc thì sẽ có hại.

Bạn có thể gặp phải nạn trộm cắp, lường gạt, bị lũ lụt, hoặc bị thuộc cấp, hay bạn bè thân hãm hại.

Trong công việc nên nhờ vào sự giúp đỡ của những bậc đại trí, đại nhân thì mới thoát hiểm.

Nếu người gieo quẻ hỏi về kinh doanh, thì nghĩa là kinh doanh không thuận lợi, tốt nhất nên ngừng lại.

Nếu người gieo quẻ hỏi về tìm người, tìm đồ, thì khi giải quẻ hãy khuyên họ nên tìm ở phía Bắc hoặc Đông Bắc.

Nếu người gieo quẻ hỏi về gia đạo thì nghĩa là gia đình họ không hòa thuận, nghèo khổ, thiếu sự gắn kết giữa các thành viên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play