“Đám sóc đi cả rồi.”
Đám trẻ con luyến tiếc nói, nhưng mà, nhìn lại trên đất vẫn còn nhiều quả hạt chưa nhặt hết, bọn họ lại cảm thấy thỏa mãn, dù sao cũng còn thời gian, hay là nhặt chút quả, hạt này mang về.
Cuối cùng, đống quả rừng được nhặt sạch, xếp thành từng loại, sau đó đám con nít ngồi xếp hàng, phân chia số quả, hạt đó cho từng người.
Phúc Bảo bị ném sưng một cục bự, nhưng lại thấy được lũ sóc con dễ thương, còn được chia cho một đống quả, hạt to, nhiều đến mức phải lấy vạt áo để đựng, nên vẫn cảm thấy rất vui vẻ.
“Cục cưng của nãi nãi !”
Đến giờ Thân, cuối cùng đám trẻ con cũng từ trên núi về tới.
Mà lúc này, phía trước cổng, Tưởng bà tử đã sớm đợi đến dài cổ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT