“Muội có cho thêm nửa muỗng đường đó.”
Thiện Phúc Bảo thì thầm vào tai Thiện Phúc Tài như nói cái gì cơ mật lắm.
“Thật à.”
Thiện Phúc Tài lập tức sáng mắt, không cảm thấy đau lòng bàn tay nữa.
Hắn cũng chỉ là một đứa nhỏ tám tuổi, ở cái tuổi đó, cho dù tủi thân thế nào thì chỉ cần có đồ ăn ngon là bù đắp được hết.
“Quỷ nhỏ!”
Thiện Phúc Đức chọc đầu muội muội, nhận chén chè lấy lòng thứ hai mà muội muội mang cho, nếm một miếng chè đậu xanh ngọt ngào, cũng không để trong lòng chuyện muội muội vừa mới thiên vị đường đệ nhị phòng kia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT