Phúc Bảo cẩn thận quan sát thấy sau khi đại bá nương thêm trang thì đau lòng, nhưng càng như thế thì càng làm cho Phúc Bảo cảm động với sự nhiệt tình của đại bá nương.
Cái vòng ngọc kia thực sự là trang sức quý giá của đại bá nương, ngày thường lúc làm việc, sẽ luôn tháo ra, đợi làm việc xong, lại mang vào.
Thời gian ở chúng trong đợt tuyết tai, Phúc Bảo vô số lần nhìn thấy đại bá nương cẩn thận gỡ cái vòng tay kia ra, sau đó cẩn thận dùng khăn để lau chùi sạch sẽ.
Đại bá nương yêu thích cái vòng ngọc như thế, nhưng lúc thêm trang, đại bá nương lại mang ra để tặng nàng, Phúc Bảo cảm thấy, đại bá nương của nàng là đại bá nương tốt nhất trên đời.
Trả lại vòng ngọc thì chắc chắn không được, cái hành động này sẽ làm tổn thương tình cảm của đại bá nương, cho nên Phúc Bảo suy nghĩ mãi, trong đống trang sức quý giá đó, nàng cũng chọn cái vòng ngọc mà nàng thích nhất, đem tặng cho đại bá nương.
Cái vòng ngọc này còn tốt hơn nhiều cái vòng Lữ Tú Cúc đưa cho nàng, xanh biếc trong suốt, thuần khiết như ngọc phỉ thúy, lúc trước Phúc bảo tốn hơn trăm lượng bạc để mua cái vòng này, cái vòng mà Lữ Tú Cúc đưa cho nàng giá cả có lẽ cũng không tới số lẻ của cái vòng này.
Lữ Tú Cúc nhìn vòng ngọc bích khiến người ta sầu muộn trong tay, mở to hai mắt nhìn, tim đập như nổi trống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play