Trước giờ, nàng luôn thể hiện bộ dạng nhu nhược, yếu đuối, nhưng lúc này lại nhanh chóng bước về phía Phù nương tử, đưa tay túm tóc nàng ta.
Đây là cách thức đánh nhau mà những nữ nhân nông thôn quen dùng.
Đối với Vương Xuân Hoa, lúc nhà nàng cưới con dâu, đã bỏ ra không ít tiền lễ hỏi, nếu Phù gia đã lấy tiền lễ hỏi, cũng có nghĩa là bọn họ đã thanh toán đầy đủ chi phí dưỡng dục con gái cho Phù gia, từ nay về sau, Phù Tú Liên chính là người Thiện gia.
Nếu con bé dám lấy đồ của Thiện gia chu cấp cho Phù gia, thì chính là ‘ăn cây táo rào cây sung’, là một nữ nhân không biết tốt xấu.
“Ta nhổ vào!”
Lúc vừa mới nhìn thấy Vương Xuân Hoa, Phù nương tử có luống cuống một chút, nhưng ngay sau đó, nàng lại nghĩ đến, nàng hoảng hốt cái gì? Lúc trước, Vương Xuân Hoa còn không phải bởi vì lén lấy tiền mà lão nhị tích góp được, để phụ giúp cho nhà mẹ đẻ, cho nên mới bị người Thiện gia đuổi về Vương gia sao? Tuy rằng sau này Vương Xuân Hoa cũng được quay về Thiện gia, nhưng dù Thiện gia có đón nhận nàng, thì cũng không đồng nghĩa với việc mọi chuyện cứ thế qua đi.
Bản thân Vương Xuân Hoa còn có thể làm ra cái việc xấu hổ như thế, dựa vào đâu mà xem thường Phù nương tử nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT