Phù nương tử vừa đập đống quần áo trong bồn vừa nói, giọng điệu vô cùng bất mãn.
Phù Tú Liên hiển nhiên đã quen với kiểu nói chuyện khó nghe này của nương nàng, không để trong lòng, chỉ im lặng, không lên tiếng, đến bên cạnh giúp múc nước từ lu đổ vào, sau đó ngồi xổm xuống giặt chậu quần áo chất đầy bên cạnh.
“Ngươi được lắm, ỷ vào việc Thiện gia coi mình như người thân, ta và ngươi đang nói chuyện, ngươi cũng không thèm hé răng!”
Phù Nương Tử cảm thấy nữ nhi này thật không biết điều, lớn lên chẳng khác gì cục nợ, ngay cả một câu nói dễ nghe cũng không biết nói, từ khi sinh ra đã chọc người tức giận.
Phù nương tử không giặt quần áo nữa, nhéo hai cái thật mạnh lên người Phù Tú Liên, sau đó dùng chân đá thùng gỗ bên cạnh vào người nàng.
“Hôm nay ngươi phải giặt sạch sẽ đống quần áo đó cho ta, giặt không xong thì đừng hòng ăn cơm.”
“Nương, tự nhiên không đâu người lại đánh tiểu muội làm cái gì.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play