“Đợi xử lý công vụ xong, ta sẽ tới đón Phúc Bảo muội muội đến phủ châu làm khách.”
Vinh Ưng lên ngựa, đội ngũ lúc rời đi nhiều hơn lúc đến rất nhiều, hơn 10 xe lương thực, cộng thêm đám người Thuận Tam bị kéo theo sau xe, trùng trùng điệp điệp.
Cũng may, những người hắn mang theo đều là những tinh binh trên tay mang theo vũ khí, nếu không, lúc này mà mang theo lương thực thì chẳng khác nào viết cho thiên hạ thấy mấy chữ ‘ta là con dê béo bở, mau tới cướp ta đi’.
Phúc Bảo vẫy tay chào Vinh Ưng, vừa ngoan ngoãn, vừa lanh lợi.
Nàng không biết chuyện Vinh Ưng coi nàng như thỏ tuyết, đối với nàng mà nói, Vinh Ưng xuất thân tốt như vậy, lớn lên lại xinh đẹp, khó tránh khỏi tính tình có chút cao ngạo, nhưng cũng không khiến người khác khó tiếp cận.
Nhưng nếu nàng biết suy nghĩ trong lòng đối phương, có lẽ sẽ trực tiếp nhảy dựng lên, hung hăng đá vào chân của hắn, cho hắn biết, con thỏ nóng nảy này muốn cắn người.
Trong đầu Thiện Tuấn Hải luôn đề phòng với các sinh vật giống đực xung quanh con gái mình, nghe Vinh Ưng mở miệng mời con gái bảo bối của hắn đến phủ châu làm khách, lập tức nghi ngờ Vinh Ưng có ý đồ hiểm ác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT