Nhìn cô nương mình thích, Nghiêm Sơn Sinh không nhịn được mà cười theo.
Nụ cười này rơi vào mắt Thiện Phúc Tài và Thiện Phúc Đức, chính là nụ cười ngượng nghịu e sợ.
Hai huynh đệ không nhịn được mà cảm thấy đồng tình, quyết định sau này sẽ đối xử với Nghiêm Sơn Sinh tốt một chút, tốt hơn rồi lại tốt hơn, ngàn vạn lần không thể để hắn cảm thấy tự ti vì bản thân yếu đuối.
Dù sao cũng là nam nhân, mọi người đều hiểu.
Bởi vì đám người Thuận Tam còn có chỗ dùng đến, cho nên, cứ cách 3 ngày, Thiện Tuấn Hải sẽ đến lều đưa một ít màn thầu làm từ bột cùi bắp, cùng với một ít nước giếng, bảo đảm cho bọn chúng không chết, nhưng vẫn lại phải chịu đựng sự tra tấn vì cơn đói khát.
Lều không được chắn gió, mà quần áo trên người của những kẻ này sớm đã rách nát trong lúc đánh nhau, cho nên, ngoài cảm giác đói khát, còn phải chịu thêm rét lạnh.
Những chỗ tay chân và mặt mũi không được che kín, liền hiện lên những vết khô nứt, mà tay chân lại còn đang bị trói, cho nên, dù da bị khô nứt khiến bọn chúng ngứa ngáy đến phát điên, muốn gãi một chút cho đỡ ngứa cũng không thể.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT