“Con nói là có người chỉ dẫn cho bọn chúng đến cướp thôn của chúng ta?”
Người Thiện gia đều đang tập trung ở nhà chính để sưởi ấm.
Vỉ sắt trên bếp lò có đặt bánh nước áp chảo và bánh dày, mùi thơm tràn ngập gian phòng.
Trên bàn còn có một bình trà sữa, đây là do Phúc Bảo suy tính làm ra, thời tiết lạnh giá như thế này, không có gì sung sướng bằng việc uống 1 ly trà sữa mượt mà, ngọt thơm.
Bởi vì lúc trước, Thiện gia là người thông báo việc dự trữ lương thực và bày ra các biện pháp để ngăn chặn kẻ địch, nên địa vị của Thiện gia ở trong thôn rất cao.
Loại tôn kính này khác hẳn với việc Thiện gia giúp người trong thôn phát tài lúc trước, dù sao thì tính mạng vẫn luôn quan trọng hơn tiền bạc.
Thiện lão gia nghe được rất nhiều lời cảm kích và khen tặng, tâm tình mấy ngày nay rất tốt, ông cũng không cảm thấy thèm đống thuốc lá kia nữa, chỉ cần như lúc này, một ngụm trà sữa, một miếng bánh ngô nướng xốp giòn, đủ để cả người lâng lâng vui sướng rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT