“Sơn Sinh ca, bánh mật này nướng ăn rất ngon, huynh cũng ăn một miếng đi.”
Thanh niên cao tráng vốn dĩ sống lưng đang thẳng, bởi vì cảm giác thất bại mà hơi cong cong, mơ hồ có chút cảm giác cô đơn.
Phúc Bảo đang nhấm nuốt miếng bánh mật trong miệng, nhìn thấy bộ dáng như vậy của Nghiêm Sơn Sinh, còn tưởng là hắn đang lo lắng cho Khôn thúc nên mới không vực dậy được tinh thần.
Đồng bệnh tương liên, Phúc Bảo không nhịn được, gắp một miếng bánh mật, rải một ít đường đỏ lên, đưa tới trước mặt Nghiêm Sơn Sinh.
“Ăn ngon lắm !”
Tay chân Nghiêm Sơn Sinh có chút luống cuống, hắn cũng không biết mình như thế nào, há mồm ăn xong miếng bánh mật nướng mà Phúc Bảo đút cho, trong đầu chỉ có một ý nghĩ, chính là ngọt, thực sự rất ngọt.
Thiện Phúc Đức đã quen với việc cả ba từ nhỏ cùng nhau lớn lên, đối với hành động thân mật của muội muội, chỉ ẩn ẩn cảm nhận được hình như có gì đó không đúng, giây tiếp theo liền quẳng ra sau đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT