"Trưởng thôn, các vị thúc bá, hẳn là mọi người đều đã nghe nói, con gái nhỏ nhà ta với đám khỉ trên núi rất thân với nhau.
Chuyện này không phải là ta nói quá lên, mà là đám khỉ trên núi cảnh báo cho chúng ta.
Nếu nói về cảm nhận thiên tai, thì chúng ta có thúc ngựa, cũng không thể đuổi kịp bọn chúng."
Thiện Tuấn Hải không nói chuyện bọn họ đem lương thực lên núi cho bầy khỉ, chỉ nói việc bầy khỉ đã lẩn sâu vào trong núi, chỉ sợ trước khi mùa đông năm nay kết thúc, bọn chúng sẽ không xuất hiện ở khu vực dưới chân núi nữa, và cũng chính là lúc chia tay, chúng nó khoa chân múa tay để cảnh báo với bọn họ, ý bảo bọn họ nhanh chóng dự trữ lương thực.
Nếu không phải vì sắp có chuyện lớn xảy ra, sẽ chẳng có lý do gì mà bầy khỉ đó lại rời cả đàn đi, lại còn khẩn trương quơ chân múa tay làm động tác tích góp lương thực trước mặt Phúc Bảo.
“Chuyện này, cũng không nhất định là như vậy.”
Lời của Thiện Tuấn Hải quả thật làm thôn trưởng hơi do dự, nhưng ông cũng không quá tin tưởng: "Có thể là do các ngươi đã lý giải sai ý tứ của bầy khỉ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT