"Còn có chuyện của đám quý nhân trong thành, những người đó tự dưng không đâu lại tới nhà cũ ăn cơm, trong này có duyên cớ gì?" Lữ Tú Cúc nghĩ, những quý nhân đó ngày thường còn chẳng nhìn thấy mặt, nếu có thể tạo được quan hệ tốt, thì sau này sẽ rất có lợi cho con trai nàng.
Nàng có nghe nói, mấy lão gia cử nhân trong huyện đều đến đây, chỉ cần một người trong số bọn họ chịu chỉ điểm cho con trai nàng vài câu, với tài trí của Phúc Tông, thi tú tài không phải là dễ như trở bàn tay sao?
"Đại tẩu, ngươi cũng biết, từ trước đến giờ, lão nhị nhà chúng ta chẳng bao giờ dò hỏi mấy chuyện đó.
Mà, cha nương thương yêu nhất là lão tam, có chuyện gì tốt cũng sẽ không để nhị phòng bọn ta biết.
Nhưng, đại ca với đại tẩu thì khác, đại phòng các ngươi mới chân chính là người thừa kế, thì dù cho sau này cha nương do lão tam phụng dưỡng, cũng không đến mức, một tiếng cũng không thèm nói với các người chứ."
Vương Xuân Hoa vâng vâng dạ dạ, nhỏ giọng nói, trong lời nói mang theo ý tứ châm ngòi, ly gián.
"A, mới chỉ không gặp một thời gian, mà ngươi đã tinh ranh như thế." Vương Xuân Hoa cố ý châm ngòi, người thông minh như Lữ Tú Cúc liếc mắt đã nhận ra ngay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play