Với Thiện Tuấn Hải mà nói, Nghiêm Sơn Sinh cũng vô sỉ giống mình, tuổi còn nhỏ mà đã mơ ước nụ hoa trong nhà người ta rồi.
"Chuyện đó không phải tốt sao? Hai đứa nhỏ lớn lên cùng nhau, Sơn Sinh lại không có bằng hữu gì, cùng Phúc Đức với Phúc Bảo chơi với nhau rất tốt." Trong lúc nhất thời, Tưởng bà tử chưa hiểu rõ ý tứ của con trai.
Dù sao tuổi của cháu gái thật sự còn quá nhỏ, đứa nhỏ 6 tuổi thì chưa cần tới mức phân biệt nam nữ.
"Bằng cái gì mà bằng, đó là con gái của con, hắn tặng đồ cho Phúc Bảo, chính là chẳng có ý tốt gì." Thiện Tuấn Hải rơi vào trạng thái ba ba si ngốc, trông chốc lát không thể nào thoát ra.
“Hả? Ý của con là, tiểu tử Nghiêm Sơn Sinh kia thích Phúc Bảo nhà chúng ta?”
Tưởng bà tử vỗ đùi cười không ngừng, thằng bé mới bao lớn, có thể biết được thích là gì sao? Đang tính phản bác lời nói của con trai, nhưng giây tiếp theo, Tưởng bà tử liền giật mình thất thần.
Cẩn thận suy ngẫm, để hai đứa nhỏ này thành một đôi, không phải là không tốt nha.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play