Đây là phòng đo may quần áo cho khách quý, làm sao có thể thiếu một thứ cao cấp như gương soi toàn thân được chứ? Ở Đại Lục Ma Võ lạc hậu về công nghệ, pha lê là một vật hiếm, còn gương thì là một sản phẩm ma pháp, càng rõ nét thì càng đắt tiền. Dù là cửa hàng may mặc lớn nhất ở thành Thừa An, cũng chỉ có trong phòng khách quý mới có loại gương soi toàn thân rõ ràng như vậy. Sau khi Phong Tĩnh Di kiểm tra thấy mình không bị thương, liền ngẩng đầu đầy đắc ý, định dùng kỹ thuật roi vô song của mình để quất cho tên pháp sư xấu xí tự cao tự đại này một trận, nhưng vừa liếc mắt lên, ả đã thấy bóng mình rõ nét trong gương.
 
“Phụt—” “Phụt—” “Phụt—” “Phụt—”
 
Đây là tiếng cười không nhịn nổi của mọi người trong phòng. Không thể trách được, cô gái này quá kiêu ngạo, giờ thành ra thế này đúng là quá hả giận. Chủ tiệm và thợ may vốn không muốn đắc tội với khách quý, nhà họ Phong ở thành Thừa An là một gia tộc siêu lớn, dù bọn họ có tiền cũng không thể đắc tội nổi. Nhưng nếu người đắc tội không phải là họ thì sao? Vậy thì lén cười một chút chắc không sao đâu, đúng là hả giận thiệt sự, roi của tiểu thư nhà họ Phong này không biết đã quất bao nhiêu người ở thành Thừa An rồi, rất nhiều người đã phải chịu đựng. Giờ nhìn thấy cảnh này, chủ tiệm cảm thấy hả lòng hả dạ vô cùng, tin rằng những vị khách được đoàn lính đánh thuê Huyết Thứ tôn làm thượng khách này chắc chắn có thể chống đỡ nổi sự trả thù của nhà họ Phong, liền yên tâm mà cười mỉm.
 
Tên lính đánh thuê cũng không dám cười to, nhưng Cố Yển và Sơ Hàn thì chẳng thèm giữ lễ. Người ta thì chỉ “phụt phụt” cười, còn họ thì ngửa đầu cười ha hả. Bắt nạt phụ nữ thì đừng có đắc ý quá, đúng là hả dạ quá đi, Cố Yển vui đến mức suýt vỗ tay bồm bộp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play