Chữ tuyệt vọng viết thế nào, dù là tiếng Trung, tiếng Anh hay ngôn ngữ của dị giới, Cố Yển đã dùng hành động thực tế để khắc sâu từ này vào đầu, không thể gỡ ra được. Cậu vẫn nhớ Cố Thần trông thế nào, Cố Thần rất cao, ông cao tới 1m90, theo tỷ lệ cơ thể thì đáng lẽ là một anh chàng chân dài đẹp trai. Thực ra đẹp trai hay không thì Cố Yển không rõ, nhưng là một người đàn ông trên mặt không có mụn cơm, mụn ruồi, mụn rỗ, vết bớt hay sẹo, ngũ quan tuy bị ép thành một nùi nhưng vẫn có thể nhìn ra là rất cân đối, cao 1m90, chân dài, cộng thêm ngũ quan hài hòa, dù ngoại hình bình thường, thì chỉ dựa vào chiều cao và đôi chân dài cũng có thể xem là đẹp trai rồi.
Thế nhưng bây giờ anh chàng chân dài ấy lại bị ép thành một cục thịt viên, ít nhất cân nặng bề ngoài cũng tầm 200 cân, có là anh chàng đẹp trai cũng phải biến thành cục thịt viên. Đúng là như nguyên văn miêu tả, vô cùng “béo phì đáng ghét”, chỉ có mỗi Ngọc Uyển Nhu là vẫn dùng ánh mắt đầy yêu thương nhìn Cố Thần, hoàn toàn không ghê tởm ông chút nào. Trước đây Cố Yển còn cảm thấy Ngọc Uyển Nhu có sở thích khác thường, bây giờ nghĩ kỹ lại, trong đó có lẽ còn chất chứa biết bao ân oán tình thù. Bây giờ Cố Yển đã gần như nhớ lại toàn bộ ký ức của nguyên thân, hồi bé cậu có từng gặp qua ông nội, trong ký ức ông là một ông lão khỏe mạnh, tuy trên mặt đã đầy nếp nhăn, nhưng vẫn có thể nhìn ra phong độ lúc trẻ.
Nếu ông nội không có vấn đề, thì lời nguyền chắc chắn bắt đầu từ đời của Cố Thần, nói không chừng Ngọc Uyển Nhu đã từng nhìn thấy diện mạo thật của Cố Thần, nếu không thì một cục thịt viên và một mỹ nhân, nghĩ thế nào cũng thấy không hợp, hơn nữa ánh mắt yêu thương của Ngọc Uyển Nhu cũng không phải là giả vờ.
Rốt cuộc quá khứ như thế nào, Cố Yển không thể tưởng tượng ra nổi, nhưng cậu có thể tưởng tượng ra hình ảnh tương lai của bản thân từ dáng vẻ của Cố Thần. Đúng là một bi kịch không thể chối cãi, dù là tiểu thuyết gì thì cũng sẽ là kết BE! Muốn có ngoại hình thì không thể có sức mạnh, mà muốn có sức mạnh thì không thể có ngoại hình, hơn nữa, dù không cần sức mạnh, thì với ngoại hình 115 cân hiện tại cũng không thể giảm được, thật đau khổ quá đi thôi.
Biểu cảm tuyệt vọng của Cố Yển khiến Elias cũng không nỡ chọc một chiêu chí mạng nữa. Kỵ sĩ đại nhân gốc rễ ngay thẳng dường như còn cảm thấy hổ thẹn, bởi vì đúng là vì tâm trạng trước đó không tốt nên anh ta mới trút giận lên Cố Yển, cố ý châm chọc vài câu, hơn nữa trong lòng kỵ sĩ đại nhân cũng có chút khinh thường những kẻ ăn uống quá độ mà thành ra béo phì như thế. Nhưng sự thật chứng minh, Cố Yển hoàn toàn không phải là loại quý tộc kiêu ngạo. Nửa tháng qua, cậu không ngại khó nhọc chăm sóc hai bệnh nhân, đồng thời còn thể hiện thiên phú ma pháp xuất sắc của mình. Dáng vẻ kiên nhẫn chăm sóc bệnh nhân của cậu đôi khi còn làm Elias nhớ đến nàng công chúa tốt bụng Avril. Tất nhiên, mỗi lần nghĩ như vậy, Elias lại cảm thấy mình đã báng bổ Avril, sao có thể so sánh một tên béo ú với nàng công chúa xinh đẹp trong lòng mình được cơ chứ? Nhưng mà cái béo của Cố Yển lại chính là bằng chứng cho thấy sự nỗ lực của cậu, càng béo, càng chứng minh rằng thiên phú ma pháp của cậu càng cao. Không biết kẻ nào đã đặt lời nguyền độc ác này, thậm chí còn truyền lại cho đời sau. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Kỵ sĩ đại nhân không nỡ nhìn, còn Sơ Hàn thì lại nhìn Cố Yển với vẻ đầy thương cảm (đúng vậy, là thương cảm). Tội nghiệp thiếu thành chủ quá, rõ ràng đã gầy đến mức méo mó thân hình, vậy mà trong mắt người ngoài vẫn là dáng vẻ đầy thịt này.
Đột nhiên, Sơ Hàn nắm chặt lấy tay béo của Cố Yển, mạnh mẽ nói: “Tôi sẽ cố gắng học ma pháp hệ ánh sáng, giúp cậu hóa giải lời nguyền hắc ám này!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play