Vẫn như mọi ngày, Lệ Thâm hát ở quán bar xong thì về nhà đã hơn hai giờ sáng.
Vừa mở cửa đã thấy ngay va li của mình đặt ngay cửa, mà Dư Vãn ngồi trên sô pha vẫn chưa ngủ.
Lệ Thâm sửng sốt một chút, hỏi Dư Vãn: “Vãn Vãn, làm sao vậy?”
Dư Vãn quay đầu lại nhìn anh, không cảm xúc nói: “Lệ Thâm, chúng ta chia tay đi.”
Lệ Thâm dường như không kịp hiểu xem cô nói gì ngây người tại chỗ, một lúc sau anh mới mỉm cười nhìn Dư Vãn: “Vãn Vãn, có phải em đói bụng rồi không?”
Dư Vãn một khi bụng đói thì cảm xúc sẽ không tốt, Lệ Thâm đi đến bên tủ lạnh, thuận tay mở ra: “Tủ lạnh còn có một túi nước lẩu nhỏ, để anh nấu cho em ăn.”
“Lệ Thâm, tôi nói chúng ta chia tay đi.” Dư Vãn đứng lên, nhìn anh nói. Bàn tay lấy túi lẩu của Lệ Thâm dừng một chút, anh đứng thẳng lưng, xoay người lại nhìn Dư Vãn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play