Lễ cưới đã kết thúc, tiền cũng đã thanh toán, theo lý thuyết cô ấy không còn chuyện gì cả, Hồ tiểu thư nhìn qua cũng không có ý muốn làm bạn bè với cô.
Lấy tính cách của Hồ Kiều mà nói có thể là do trong hôn lễ có chỗ nào chưa làm tốt, trước khi xuất ngoại phải tới phàn nàn cô một trận.
Ngụy Thiệu nói: “Tôi cũng không biết, cô ấy chỉ nói để bảo cô đến, sẽ không có chuyện gì đâu, cô thả lỏng chút. Nếu thật sự có chuyện gì, bọn họ cũng sẽ không trả tiền thoải mái như vậy.”
“Ừ, được.” Dư Vãn cũng chỉ có thể tự an ủi mình như vậy. 
Sáng hôm sau, Dư Vãn ôm tâm trạng thấp thỏm đến biệt thự lưng chừng núi của Hồ Kiều. Người giúp việc của Hồ gia đang giúp Hồ Kiều thu dọn đồ đạc, nhìn qua không giống như là chuẩn bị xuất ngoại hưởng tuần trăng mật mà càng giống như chuẩn bị đem đồ chuyển tới phòng tân hôn bên kia. 
Dư Vãn cũng không hỏi nhiều, cô nhìn Hồ Kiều đang ngồi sơn móng tay ở ghế sô pha hỏi: “Hồ tiểu thư, hôm nay cô tìm tôi có chuyện gì?” 
Hồ Kiều đặt sơn móng tay xuống, đẩy một cái hộp ở trên bàn qua: “Cái này cho cô.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play