Editor: Lập Lòe
Cố Thu chẳng mấy bận tâm bọn họ nghĩ gì, chỉ nhìn Trác Thanh rồi nói: “Năm mươi vạn tấn không phải con số nhỏ.”
Trác Thanh đáp: “Nhà tôi làm trong ngành nông lâm, từng mở một công ty chuyên sản xuất đất than bùn và vật liệu làm vườn. Sau mạt thế, trong kho công ty tình cờ còn sót lại một lô hàng, may mắn là không bị dính mưa đen nên vẫn được bảo quản rất tốt. Đất sạch là thứ mang lại hy vọng cho loài người, nhưng nếu giao vào tay Bộ trưởng Cố và các vị ở đây, chắc chắn sẽ tạo ra gấp mười lần giá trị và năng lượng. Tôi thật lòng muốn tặng lô đất này, coi như Trác gia chúng tôi góp một phần nhỏ bé cho xã hội.”
Nghe xem, lời nói thật là dễ chịu. Dù Cố Thu biết rõ mục đích của anh ta không hẳn thuần túy, nhưng lời lẽ như vậy quả thực dễ nghe.
Có sẵn đất sạch dĩ nhiên là chuyện tốt. Hiện tại số lượng linh tu quá ít, vừa phải chiến đấu vừa phải chữa trị, tạm thời cũng chưa thể tìm được đủ người để lo việc thanh lọc đất đai. Huống hồ, việc thanh lọc đất chỉ mới là ý tưởng của riêng cô, ngay cả bản thân cô cũng chưa có thời gian thực hiện.
Vì thế, lô đất này chẳng khác nào cơn mưa rào giữa hạn hán.
Cố Thu nói: “Vậy thì…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play