Editor: Lập Lòe
Lúc này, người này mắt đỏ ngầu, máu chảy ra, khuôn mặt và cơ thể đầy những vết kim châm đỏ rực, những vết đâm dường như đã bị viêm và mưng mủ, trông hắn như một đống thịt thối, thật đáng thương.
Nhưng người kia còn thê thảm hơn, cơ thể không còn một miếng da lành lặn, như thể bị ai đó cắt ra hàng nghìn nhát, cả người đầy máu, vết thương không ngừng chảy máu, khuôn mặt trắng bệch như ma.
Cố Thu biết trong căn nhà này không còn ai khác, vì vậy cô không lo có ai đột nhiên xuất hiện tấn công mình. Cô chỉ liếc qua hai người, tháo mũ áo mưa ra, đối với người bị "ung thư lở loét" nói: "Anh chạy cái gì chứ, báo hại tôi tìm lâu như vậy. Cảm giác trên người thế nào? Dễ chịu lắm đúng không?"
Người kia nghiến răng nói: "Sao cô tìm được đến đây? Cô đã làm gì tôi? Ha, cái gì bộ trưởng, thủ đoạn còn độc ác và đê tiện hơn cả bọn tôi.” Ý anh ta là việc khiến anh ta toàn thân trở nên lở loét như thế này, quả thực là thủ đoạn quá tàn nhẫn và độc ác.
Cố Thu hiểu rõ một chút về nguyên nhân gây ra những vết lở loét này. Mưa vốn có chứa nhiều trọc khí, thậm chí còn không thể dùng để rửa đồ vật, đối với cơ thể con người mà nói, rất nguy hiểm.
Nếu không có vết thương trên cơ thể thì còn đỡ, nhưng nếu có vết thương, bị ô nhiễm sẽ dễ dàng gây ra nhiễm trùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT