Editor: Lập Lòe
Lưu Nhược Yên bực bội nói: "Tôi nói anh ta thích tôi chẳng qua để tự nâng cao giá trị bản thân thôi, tôi chỉ nói đùa chút không được à? Bà còn dám nói tôi, anh ta còn nói là nể tình bà là mẹ của Cố Thu nên mới giúp chúng ta, sao bà không đi tìm Cố Thu mà lấy lòng? Khi đó chẳng phải muốn gì có nấy sao?"
Trần Nhã Lan lập tức nghẹn lời, ôm đầu giả bộ yếu đuối nói: “Mẹ không dám, mẹ chẳng còn nhớ cô ta thế nào, lỡ bị đánh đuổi thì sao?"
Bà ta không phải chưa từng đến Kim Quế Viên, nhưng lần nào cũng bị xua đuổi. Duy nhất một lần chạm mặt Cố Thu, Cố Thu chỉ mở miệng, im lặng nói hai chữ, đã dọa bà ta chạy mất dép.
Hai chữ đó là: Cho cá ăn*.
*Trong tiếng Trung, 喂鱼 (wèi yú) có nghĩa là "cho cá ăn" chỉ có hai chữ.
Bà ta thực sự sợ bị quăng xuống sông cho cá ăn, không dám đánh cược xem Cố Thu có nói đùa hay không. Đứa con gái này thực sự làm bà ta e dè.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play