Editor: Lập Lòe
"Cô yên tâm, chúng tôi chắc chắn sẽ trả đủ, bao nhiêu tiền thì trả bấy nhiêu, một xu cũng không thiếu!" Có người nhại lại câu nói đó, khiến mọi người bật cười.
"Coi cô bé đó là đồ ngốc à? Ai mà không nhìn ra chứ? Nếu thật sự có thành ý trả tiền, thì phải tính cả số tiền mất giá rồi trả cho người ta chứ."
"Vậy cũng phải đến mấy chục triệu rồi, làm sao họ có chịu nổi? Trương Đồng Vân còn đi kể với người ta Cố Thu đến đòi tiền họ, làm như cô ấy làm khó nhà họ lắm vậy."
"Người thiếu nợ chính là ông lớn, câu này đúng quá đi mất, làm như cô bé đó đi vay tiền họ không bằng."
Dì Hoàng đứng trong đám đông, sắc mặt ngày càng khó coi. Có người nhìn thấy bà, liền cười hỏi khi nào nhà họ trả tiền.
Dì Hoàng vừa xấu hổ vừa giận dữ, miễn cưỡng nói vài câu rồi vội vàng bỏ đi. Về đến nhà, vừa thấy con dâu, sắc mặt bà liền sa sầm: "Con nói với Cố Thu thế nào mà để con bé bỏ đi vậy? Nhà mình nợ nó tiền, trả tiền là chuyện hiển nhiên. Bây giờ nó đang cần tiền, vậy mà con còn đuổi nó đi!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT