Cửa sổ khắc hoa đóng chặt, hắn đi nhanh về phía trước, dừng lại trước cửa. Ngón tay vừa chạm vào cửa định đẩy ra thì từ bên trong truyền ra tiếng ngâm nga nho nhỏ như mèo kêu.
Âm thanh này quá quen thuộc với hắn. Hắn đã nghe sáu năm, không thể nhận nhầm được.
Đôi gian, phu, dâm, phụ này!
Một cỗ tức giận truyền thẳng từ lồng ngực của Lưu Huyên lên đại não. Vừa nghĩ đến việc thê tử ôn nhu săn sóc lừa gạt hắn tư thông với Tứ đệ mù lòa, hắn tức giận đến sầm mặt lại, hai tay nắm chặt thành quyền phát ra tiếng rắc rắc làm người khác ghế người.
Từ Uyển Như thu hết biểu cảm của Thái tử vào mắt, trong lòng tràn đầy sự vui vẻ bẩn thỉu. Thậm chí khóe miệng của nàng ta không tự chủ được nhếch lên, giống như chỉ trong thời gian ngắn nữa, Thái tử phi Vương thị sẽ bị trừng phạt thê thảm, còn mình sẽ được khoác lên cung y nạm vàng của nữ chủ nhân Đông cung, thay thế nàng ta trờ thành mẫu nghi thiên hạ.
Rầm!
Thái tử dùng lực rất mạnh, đá văng cửa ra. Trận gió thu ập tới cuốn đi vài chiếc lá vàng. Ánh nắng rọi vào Phương Hoa điện, đem hình ảnh trong đó từng chút từng chút lộ ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play