Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất
Edit: Phụng
Không ai có thể đứng ở vị trí đạo đức mà yêu cầu bà Trương phải nuôi hay không nuôi Nan Nan, người có quyền quyết định chỉ có thể là bà Trương.
Trong lúc chờ đợi gia đình của bà Trương đến, Thẩm Hoài ngồi chống cằm trên bậc thềm chơi trò dây với Nan Nan, còn bà Trương ngồi trên chiếc ghế nhỏ nhìn lên bầu trời, trông vô cùng trầm mặc.
“Anh ơi, ở thành phố lớn của anh có phải rất…” Nan Nan hơi cau mày, cố gắng sắp xếp câu từ, cô bé rướn người ghé sát tai Thẩm Hoài, thì thầm rất nhỏ: “Có phải rất to, rất lộng lẫy, có phải ai cũng sống rất tốt, ai cũng lịch sự, không giống ở đây toàn nói xấu nhau, phải không?”
Thẩm Hoài lắng nghe sự sầu khổ của cô bé. Nan Nan bất chợt liếc nhìn bà Trương một cách lén lút, rồi tiếp tục nói nhỏ: “Mẹ chắc chắn sau này sẽ sống rất tốt, giống như trên tivi ấy, mặc những bộ đồ rất đẹp, trang điểm thật tinh tế…” Cô bé bỗng chùng xuống, “Sau này mẹ có quên con không?”
Thẩm Hoài xoa đầu mái tóc khô mảnh của cô bé, rồi nhẹ nhàng nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lên, lắc đầu: “Nan Nan rất đáng yêu, anh sẽ nhớ em rất lâu, rất lâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT