" Là ai thế...? " Giá như Hùng đủ can đảm để nói to hơn nhưng nổi sợ bắt đầu bủa vây, toàn thân như hoá đá không thể nhút nhít. Lúc này không biết tâm trí nghĩ gì, Hùng lẩm bẩm niệm kinh mà mồ hôi lăng xuống mắt cay xè. Quả thật, tiếng đập cửa đã ngưng.

Chưa kịp định hình lại thì lại có âm thanh mới  phát ra, lần này là từ phía bên phía cửa sổ. Hùng dụi mắt nhìn...thì thấy một người đàn ông mặc  áo khoác nâu đang đứng đợi ngoài kia và liên tục càu nhàu.

Hùng nhận ra chiếc áo khoác đó cũng xuất hiện trong đám đông lúc chiều. Hỏi ra mới biết, ông ta tên là Mạnh, một công nhân thuộc khâu sản xuất lơ đểnh sao lạc mất ví tiền của mình nên phải cất công đến công ty dù đã muộn thế này. Ông ta chỉ muốn vào trong kiểm tra xem có để quên đâu đó không. 

Khi được sự đồng ý, ông Mạnh vội vàng chạy vào trong xưởng với chiếc đèn pin Hùng đã đưa. Hùng tính đi cùng nhưng ông ta nhanh quá, gấp gáp tới nổi chẳng thèm cởi chiếc nón bảo hiểm cồng kềnh. 


Thả lưng trên ghế bố, Hùng chơi game đến quên cả giờ giấc...ấy thế mà thời gian như đóng băng, ngưng động trong khoảng lặng. Thử nhìn vào đồng hồ trên kệ sách, đã 11 giờ đêm.

Tính chơi thêm ván game nữa thì nghe ở ngoài có âm thanh vọng vào. Ngó ra xem thử thì hướng nhà xe quả thật có người. 

Không cần nghĩ cũng biết...cậu ta là người lúc nảy trong căn phòng ở xưởng thí nghiệm, cũng là cậu thiếu niên đeo kính mà Hùng tính hỏi chuyện lúc ban chiều. 

Cậu thiếu niên đấy tên là Nam, thấy cậu ta có vẻ mệt mỏi khi phải khiên cái ba lô nặng trĩu  trên vai và túi vải lỉnh kỉnh, Hùng đến để giúp đỡ 1 tay.

" Nay tăng ca muộn nhỉ! Mà trong mày xanh sao thế, ổn không đấy? " Hùng hỏi han nhưng Nam chỉ nhẹ lắc đầu. Song cũng rồ ga rời đi nhanh chóng, có lẻ cậu ấy không còn đủ sức lực để trò chuyện thêm nữa...nhưng Hùng cảm thấy có chút lạ khi nhìn vào mắt của Nam. 

Cậu thiếu niên này nhỏ tuổi hơn Hùng một chút, làn da trắng nhợt nhạt tôn lên đôi mắt đen vô hồn, sâu thẫm...cứ như toát ra nguồn sát khí nặng nề nuốt chửng những ai dám nhìn vào,...Hùng lắc đầu vội, lại nghĩ ngợi lung tung rồi. 

Vậy là từ bây giờ chỉ còn duy nhất 1 mình Hùng ở công ty... nhưng chỉ một tiếng nữa thôi là có hai người bảo vệ khác đến thay ca. Hùng tranh thủ ngã lưng ra ghế bố, chơi điện thoại mà ngủ gật lúc nào chả hay.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play