Tôi Suy Sụp Sau Khi Chiến Lược Thất Bại

Chương 1


1 tuần


1

Tôi đang ăn khoai tây chiên, thì bị hệ thống cưỡng ép đưa vào thế giới tiểu thuyết.

[Nếu cô không trở về, hai cha con kia sắp lật tung cả thế giới rồi.]

Tôi đã rời khỏi thế giới đó năm năm rồi.

Khi đó, tôi ở thế giới ban đầu mắc bệnh nan y, chỉ có hoàn thành nhiệm vụ công lược mới có thể đạt được phần thưởng.

Nhưng dù tôi cố gắng như thế nào, cũng không công lược thành công Lâm Thanh Lĩnh.

Hắn chính là một đóa hoa cao khó hái.

Trong lúc tôi tức giận liền mặc kệ tất cả.

Trói đối tượng công lược khiến tôi thấy chướng mắt lại, bỏ thuốc hắn, ngày ngày cùng hắn thân mật, còn vì hắn sinh một đứa con trai đáng yêu.

Nhưng Lâm Thanh Lĩnh từ đầu đến cuối đối với tôi không có biểu cảm gì.

Hắn luôn nói tôi “ghê tởm”.

Câu nói khiến tôi đau đớn vô cùng.

Tôi đau lòng vô cùng, chủ động cầu xin hệ thống đưa tôi thoát khỏi thế giới này.

Vì vậy vào ngày đầy tháng của con trai.

Tôi giống như mọi lần, cúi đầu, hôn lên môi Lâm Thanh Lĩnh.

Hắn nhíu mày, vẫn không có sự đáp lại.

Từ nông đến sâu, đó là nụ hôn ly biệt giữa tôi và Lâm Thanh Lĩnh.

Tôi lấy chìa khóa, cởi còng tay của Lâm Thanh Lĩnh ra.

Dưới ánh mắt kinh ngạc của hắn, tôi cười cười:

“Em thả tự do cho anh, Lâm Thanh Lĩnh.”

“Cô lại chuẩn bị giở trò gì?” Ánh mắt Lâm Thanh Lĩnh nhìn tôi vô cùng phiền não.

Hắn ta quá ghét tôi.

Tim tôi đau nhói trong chớp mắt.

Nói không đau khổ đó là giả.

Tuy nói tôi cưỡng ép trói Lâm Thanh Lĩnh về nhà, nhưng sớm chiều ở chung một năm, ngày ngày bên nhau, nếu nói không có tình cảm thì cũng không đúng.

“Không có trò gì hết, chỉ là đột nhiên hiểu rằng anh sẽ không thích em.” Tôi giật giật khóe miệng, nhìn bóng lưng Lâm Thanh Lĩnh không chút chờ đợi mà rời đi.

“Em xin lỗi, Lâm Thanh Lĩnh.”

“Em chỉ có một lời thỉnh cầu, cố gắng chăm sóc tốt con của chúng ta.”

Tôi nhìn hắn ta mở cửa phòng mà không chút do dự.

Hắn thậm chí còn không quay đầu lại.

Không có một chút lưu luyến.

“Tạm biệt, Lâm Thanh Lĩnh.” Tôi nhẹ giọng nói.

Nói xong, hệ thống nhắc nhở tôi rằng “Sắp thoát khỏi thế giới”.

Tôi xoay người xông về phía ban công, nhảy xuống.

Chuyện phía sau, hoàn toàn trống rỗng.

Chỉ biết là khi mở mắt ra, tôi đã trở lại thế giới của mình.

Nghĩ một ngày nào đó cũng sẽ phải chết, tôi dứt khoát hưởng thụ cuộc sống.

Ba tháng còn lại, bởi vì tâm tình tốt của tôi, thật sự bị tôi kéo dài tới năm năm.

Các bác sĩ nói đó là một điều kỳ lạ.

……

Tôi không hiểu ý của hệ thống.

Cái gì gọi là hai cha con muốn lật tung thế giới?

Trong ấn tượng của tôi, tính cách của Lâm Thanh Lĩnh ổn định, ăn nói thận trọng, còn lấy được học bổng và giải thưởng quốc gia.

Con trai tôi có thể được hắn nuôi lớn, cũng nhất định có thể trưởng thành vô cùng tốt.

Tôi cũng vì nghĩ như vậy, mới hạ quyết tâm để cho hệ thống đưa tôi thoát khỏi thế giới.

Chỉ là tôi chưa kịp nghĩ nhiều.

Đã bị một khớp xương bóp cổ.

Khuôn mặt tuấn tú năm năm không gặp kia, không có bất kỳ chuẩn bị tâm lý nào cứ như vậy xuất hiện trước mặt tôi.

Hốc mắt hắn đỏ như máu, mang theo hận ý:

“Lại một người không muốn sống.”

“Ai cho cô lá gan dám bắt chước Nhiễm Nhiễm.”

Tôi lập tức thở không ra hơi, liều mạng đánh vào bàn tay đang bóp nghẹt thở tôi.

Nói chuyện không ra hơi:

“Lâm Thanh Lĩnh, em…… chính là…… Đàm Nhiễm……”

Sức lực trên cổ hơi nới lỏng.

Lâm Thanh Lĩnh kinh ngạc.

Cửa phòng cách đó không xa được mở ra.

Đứa bé có khuôn mặt tương tự hắn chậm rãi đi ra, lạnh mặt, súng lục bóng loáng vững vàng nhắm vào trán tôi.

Ngôn từ không giống như một đứa trẻ có thể nói ra, khiến người ta sợ hãi:

“Ai bắt chước mẹ tôi đều phải chết!”

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play