Nghĩ đến những rắc rối đó mà bên thân lại không còn không gian và bản thể cây đào, hoa đào tinh nhỏ vô cùng khó chịu, không thể vui lên nổi.
"Vợ à, em cảm thấy thế nào?"
Nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp hơn cả hoa hồng này, trong lòng Tống Văn Cảnh không khỏi dâng lên một nỗi thương xót, anh muốn duỗi tay lau đi những giọt nước tràn ra từ đôi mắt đẹp đẽ của cô.
Và anh cũng đã làm như vậy thật, Tống Văn Cảnh nhẹ nhàng lau đi mấy giọt nước mắt của cô gái nhỏ, lồng ngực mơ hồ co rút, không đau nhưng lại khó chịu, rầu rĩ, không thoải mái.
Đôi mắt xinh đẹp tinh xảo như vậy khiến anh chỉ muốn để nó tràn ngập hạnh phúc tươi cười, chứ không phải chứa đựng những giọt nước mắt làm cho người ta đau lòng đến vậy.
"Đừng khóc, nếu em không muốn, chúng ta cứ bỏ đi."
Chỉ một câu nói nhưng mang theo tâm sự vô cùng nặng nề, giọng nói trầm thấp phải dừng lại thật lâu mới có thể thốt ra một câu như vậy, trong âm thanh mang theo nỗi niềm đau đớn, thương tiếc đan xen rất phức tạp.
Anh không thích trẻ con, nhưng nếu là đứa con của anh và cô vợ nhỏ, anh sẽ rất yêu thích nó.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play