Mẹ Tống đứng lên mở cửa rồi nói: “Giả thiết của cháu sẽ không xuất hiện bởi thím may mắn khi có Tinh Tinh vào cửa chứ không phải là giả thiết của cháu. Thím rất khó để tưởng tượng nếu giả thiết của cháu tồn tại, nếu Văn Cảnh lâu không ở nhà thì cháu có thể sẽ cảm thấy nhà thím như thế nào đây, con cái cũng không biết sẽ bị cháu dạy thành loại người như nào?”
Bà ấy vừa nói xong những plời này thì mới nhận ra có mấy người đang đứng ở ngoài cửa.
Một bên là Diệp Mạn Tinh và Tống Văn Cảnh còn một bên là thủ trưởng Vương đã nhanh chóng đen thành đáy nồi.
Diệp Mạn Tinh nhìn xung quanh, cô bỗng muốn đốt một ngọn nến thay Trần Kiều Kiều, cô ta chết thế nào không biết nhưng sao lại có thể nói ra những lời này được chứ.
Không thể nói trước lời nói này có ảnh hưởng gì đến cô ta nhưng chỉ đêm nay khi Trần Kiều Kiều trở về, một sự ảnh hưởng này chắc chắn không thể thiếu được.
Thủ trưởng Vương lại coi như không có chuyện gì mà bỗng nói với Tống Văn Cảnh: “Mấy đứa bé nhà anh được nuôi dạy rất tốt.”
Trước kia Tống Bình An vẫn còn có dáng vẻ đây tham vọng nhưng gần đây đã trở nên vô cùng khiêm tốn nhã nhặn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play