Hoa đào tinh nhỏ thật không biết nói gì: "Thanh niên trí thức Giang nghĩ mình là người nổi tiếng sao? Chuyện cô ta lấy được thư giới thiệu thì liên quan gì đến cô?"

Diệp Mạn Tinh nói xong, cũng không thèm để ý đến sắc mặt cô ta bỗng nhiên trở nên khó coi, tiếp tục nói: "Mà tôi không được anh ba yêu, còn cô thì được sao.” 

Giang Hồng Tiếu bị vẻ mặt thờ ơ của cô làm cho tức giận đến muốn giậm chân, chính là vẻ mặt này, gần như nháy mắt đem thể diện của cô ta giẫm xuống đất.  
 

"Cô..."

Ngay lúc cô ta muốn nói một câu, cái loại thủ đoạn bỉ ổi như cô cả đời sẽ không được hạnh phúc đâu.

Bỗng nhiên một người ngũ quan tuấn mỹ, nam nhân lớn lên thân cao chân dài cầm ô đi tới che trước mặt tiểu yêu tinh, âm thanh dịu dàng hỏi: "Vợ, sao em đi nhanh vậy."

Giang Hồng Tiếu trong nháy mắt như bị bóp cổ, nghẹn như gà mắc thóc: ..., anh ba Tống? Làm sao có thể?

Làm sao có thể được?

Mũi Giang Hồng Tiếu chua xót, đáy lòng ủy khuất muốn chết, không phải nói yêu tinh nhỏ kia hạ thuốc mới gả cho anh ba Tống sao? Nhưng vì sao anh ba Tống lại dịu dàng với cô như vậy?

Giang Hồng Tiếu thích Tống Văn Cảnh sao?

Không, ai cô ta cũng không thích, Tống Văn Cảnh có lợi hại đến đâu cũng chỉ là người nông thôn chân đất, lớn lên cũng đẹp nhưng quanh năm không ở nhà, ai lại hiếm lạ?

Thời điểm cô ta xuống nông thôn làm thanh niên trí thức, Tống Văn Cảnh cũng đã đi lính.

Cô ta cũng không giống như đại đội, những cô nương bình thường lớn lên cùng Tống Văn Cảnh đều thật sự muốn gả cho Tống Văn Cảnh. Cô ta là người từ thành phố tới, muốn tìm, tất nhiên là tìm đối tượng môn đăng hộ đối có hộ khẩu ở thành phố.

Vậy tại sao cô ta lại khóc? Khóc không phải bởi vì yêu thích Tống Văn Cảnh, cũng không phải Tống Văn Cảnh đối xử với Diệp Mạn Tinh tốt mà khóc, đơn thuần cô ta khóc là vì tình cảnh mình gặp phải. 

Khi Diệp Mạn Tinh còn chưa có gả vào nhà họ Tống, cô ta chẳng những là thanh niên trí thức xinh đẹp nhất, cũng là cô nương xinh đẹp nhất thôn họ Tống.

Một núi không thể có hai hổ, đã sinh Du sao còn sinh Lượng, nếu đã có cô ta, tại sao lại có thêm Diệp Mạn Tinh so với cô ta cái gì cũng đều tốt hơn một bậc.

Không phải chỉ là gả vào nhà đại đội trưởng sao? Một đám thanh niên trí thức chỉ biết tâng bốc đối phương?

Lần trước cô ta còn thừa dịp thông suốt đi ra ngoài sáng tạo, kết quả những người này bởi vì đối phương là cháu dâu của đại đội trưởng, lại ép buộc cô ta xin lỗi.

Giang Hồng Tiếu bị ấn đầu xin lỗi có bao nhiêu chật vật, cô ta hận Diệp Mạn Tinh biết bao nhiêu.

Sau khi Giang Hồng Tiếu chạy ra, thì gặp Lương Văn Tân con trai của trưởng thôn, người vẫn luôn xum xoe cô ta. Cô ta cũng không biết bởi vì sao, đầu óc nóng lên, đồng ý yêu đương với đối phương.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play