Bầu không khí thế này cũng đủ rồi, anh ta đi chân trần tới, cứng rắn để anh ta nhìn thấy dáng vẻ mang giày chiến đấu bước tới của đối phương.
Đào Gia mới chợt nhận ra mình đang nhìn người ta đến ngơ ngác, chỉ muốn tự tát mình một cái.
Tống Văn Cảnh lại tự nhiên ngồi xuống một bên của bàn bạch ngọc, anh nhìn hai người một cái, ngồi thẳng
lưng trên ghế, cả người cứ ngồi thẳng như thế, khí thế cả người thu lại thế nào thì sát khí vẫn lan toả khắp
người, ánh mắt không giận tự uy.
Lúc anh lên tiếng, giọng hơi khàn vì đã lâu chưa cất tiếng, nhưng không ai có thể xem nhẹ cảm giác tồn tại của anh.
Tống Văn Cảnh: “Các người là bạn của vợ tôi, hôm nay tôi đồng ý ngồi ở đây, đại biểu cho việc tôi đồng ý nói chuyện đàng hoàng với các người, tôi biết các người không vừa ý tôi, tôi muốn biết lý do."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play