“Con xem Diệp Mạn Tinh kia kìa, điểm xuất phát giống nhau, à không, điểm xuất phát của người ta không bằng con nhưng con xem, bây giờ người ta vẻ vang cỡ nào, cả cái khu nhà ở xã hội này đều chúc mừng cô ấy."
“Nhưng còn con thế nào?” Bà ấy vừa nói vừa tức thở hổn hển: “Đấy, trước kia con nói người ta lấy được người chồng tốt, nhưng bây giờ cô ta là Trạng Nguyên thi đại học, đâu phải là Tống Văn Cảnh đi thi hộ chứ."
Chu Gia Gia nghe vậy thì không dám ngẩng đầu, cái mũi chua xót, nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuống. Nhưng lời nói sắc bén như con dao của người mẹ vẫn chưa dừng lại: “Lúc trước con cười nhạo người ta là cô gái quê mùa xấu xí có trình độ văn hóa thấp, vậy tại sao con không sống tốt bằng người ta?”
“Lúc trước con kiêu ngạo lắm mà, chỉ là một lân thất tình mà thôi, đâu cần đến mức này chứ?”
Mẹ Chu tức giận nhất vẫn là điểm này, vất vả nuôi dạy con gái, đâu phải để nó lớn lên làm mình tức giận đâu.
Hức.
Chu Gia Gia che miệng khóc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play