Cô ba Tống không biết lái xe, mà là cô hai Tống lái xe, có lẽ là do sợ Diệp Mạn Tinh ghét cô ấy, nên vẫn im lặng không nói gì.
Trên cả chiếc xe, chỉ có cô ba Tống nói nhiều nhất, cô ta nói: “Chị dâu ơi, có phải chị không quen không? Thật ra chỉ là để bảo đảm thôi, chị không biết đâu, khi còn bé bòn em đêu từng bị người ta bắt cóc, chuyện đó rất đáng sợ.”
“Vậy nên chỉ cần là con trẻ nhà họ Tống đều phải có vệ sĩ bảo vệ, chủ yếu là lo lắng cho sự an toàn của mọi người."
Diệp Mạn Tinh như suy nghĩ đến điều gì đó, có nghĩa là cặp long phượng cũng sẽ được vệ sĩ bảo vệ?
Đáy lòng Diệp Mạn Tinh thả lỏng rất nhiều, lúc sau, cô ngủ cho đến khi đến thành phố An Nam.
Chỉ là cô trăm triệu lân không nghĩ tới, sau khi xuống xe Diệp Mạn Tinh sẽ nhìn thấy một người không tài nào tưởng tượng nổi.
Xe chạy thẳng đến khách sạn sát gần trường trung học, cô vừa xuống xe, hai cục bột nếp liên chạy tới: “Mẹ ơi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play