Tạm thời trong một thời gian ngắn chắc là Diệp Mạn Tỉnh không thiếu gì nữa, nhưng nhìn ánh mắt của Tân Lâm, cô biết từ chối cũng vô ích nên bèn thoải mái nói lời cảm ơn: "Cảm ơn."
Đối phương liếc nhìn cô một cái nhưng không nói chuyện, chỉ cố gắng lái êm đến tiệm cơm đã hẹn trước ở gần khách sạn để ăn cơm.
Lúc sắp xuống xe, Diệp Mạn Tinh luôn cảm thấy hơi thở trên người Tân Lâm có chút quen thuộc, lúc Tân Lâm tới mở cửa xe cho cô, cô bảo anh ta đưa tay ra.
Nhưng khi cô vừa điều động hương hoa đào đã bị Tân Lâm ngăn lại, thậm chí trong đôi mắt luôn chẳng có hơi người kia bỗng nhiên có thêm một chút bối rối.
Tân Lâm: "Cô có biết mùi hương trên người cô là mùi gì không?"
Nói xong bèn vội vàng đi về phía trước, trực tiếp bỏ cô lại đằng sau.
Diệp Mạn Tinh: ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT