Tất cả đều nghĩ cô là người đanh đá không dễ chung sống, nhưng thật ra cô vô cùng tốt bụng, biết món đồ đó không tốt nên chủ động mua, bây giờ cũng không hề chê trách cô Hai Tống nói bậy lấy một câu.
Một gia đình có nền giáo dục thế nào mới có thể nuôi dưỡng ra được một đứa bé như vậy chứ? Diệp Mạn Tinh nào biết rằng mọi người đang suy nghĩ miên man, cô lại mang hai túi trà hoa khác đến chỗ ông cụ Tống, cười nói:
“Cháu cũng mới biết là ông nội ngủ không ngon, cho nên cháu sao một ít trà hoa cả thiện, với cả sau này em Hai cũng không lấy miếng ngọc đó nữa cho nên cháu cũng lo."
Bà cụ Tống vô cùng vui mừng, thật ra cho dù là bà cụ Tống hay là mọi người thì không ai tin trà hoa có hiệu quả cả.
Nhưng lòng hiếu thảo này là rất hiếm có, vậy nên bà cụ vẫn vui mừng nói:
“Ôi chao, Tinh Tinh thật là có lòng, bà thích lắm."
Sau khi tặng trà hoa xong, cô lại lục túi lấy ra mấy giỏ trái cây đóng gói của “Ngọc Chi Lâm” ra, bên trong đựng khoảng tám cân trái cây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT