Trong lòng bác sĩ Vương cũng thấy tò mò, ông ấy kể ra: “Cháu dâu của đại đội trưởng mới tới kiểm tra, hỏi xem có phải mình đang mang thai hay không.”
“Tôi bắt mạch thấy đúng là mạch hoạt, kinh nguyệt của cô ấy hai ba tháng nay cũng chưa thấy tới, cộng thêm một số triệu chứng của cô ấy nói ra, tám chín phần mười đã mang thai rồi đó.”
Nhớ lại những nghi ngờ về y thuật của mình từ phía bệnh nhân, bác sĩ Vương than thở: “Nhưng cô ấy đã phủ định chẩn đoán của tôi ngay lập tức, còn nói đã từng tới nơi này kê thuốc tránh thai.”
“Phủ định ngay lập tức đấy!”
Phụt.
Bác sĩ Vương vừa mới dứt lời, một tiếng “phụt” đột ngột vang lên giữa căn phòng, một ngụm nước trà phun thẳng về phía ông ấy.
Bác sĩ Điền chỉ cảm thấy đầu mình bỗng chốc phình to: “Khụ khụ... Anh đang nói về ai vậy? Cháu dâu nhà đại đội trưởng sao?”
Bác sĩ Điền lập tức chạy ra ngoài: “Ai bảo cô ấy không thể mang thai được chứ?”
Bác sĩ Điền đau đầu nhức óc, lần đó mình đã cầm nhầm thuốc, thuốc không thể tránh thai nên đương nhiên chuyện mang thai là chuyện có thể xảy ra rồi.
Nhưng chờ khi bác sĩ Điền đuổi theo ra đến bên ngoài, trước cửa trạm y tế đã không còn lại bóng dáng người nào khác, sao còn có thể tìm thấy được Diệp Mạn Tinh đây?
Bác sĩ vỗ vỗ đầu, lẩm bẩm: “Dù sao thì mang thai cũng là chuyện tốt, đợi sau này đến báo với người nhà cô ấy cũng được.”
Diệp Mạn Tinh hoàn toàn không biết chuyện vừa mới xảy ra ở trong trạm y tế.
Sau khi rời khỏi trạm y tế, tâm trạng của cô hoảng hốt không thôi.
Cô chậm chạp bước chân đạp lên bờ ruộng quay trở về nhà, bên tai là tiếng chim mùa xuân líu lo hót vang.
Trái tim của hoa đào tinh như mới bị ném vào trong chảo dầu, cô bất ngờ trước sự khống chế của cốt truyện, sợ có vấn đề gì xảy ra thêm sau đó, cô cố nhớ lại nguyên tác từng chút từng chút một.
Trong nguyên tác, kiếp trước vị nữ chính trọng sinh đem lòng yêu một thanh niên trí thức môi hồng răng trắng, bỏ rơi nam chính trúc mã thuở thiếu thời, theo chân thanh niên trí thức kia về thành phố hưởng cuộc đời hạnh phúc.
Ai ngờ sau khi về thành phố, cô ta bị mẹ chồng ghét bỏ hộ khẩu nông thôn, ghét bỏ cô ta kéo chân con mình, quan hệ mẹ chồng nàng dâu vô cùng căng thẳng.
Sau đó nữa cô ta lại nghi ngờ ông chồng thanh niên trí thức của mình thay lòng đổi ý, nghi thần nghi quỷ tìm cách bắt gian.
Cuối cùng...
Kiếp trước của cô ta đi đến kết cục cực kỳ buồn thảm, quan hệ mẹ chồng nàng dâu không ra gì, việc làm không có, tình cảm với chồng cũng hỏng bét, bị chồng vô tình đẩy ngã qua đời, sau đó sống lại thêm lần nữa.