Tuy rằng không thể vứt cái nạng đi, nhưng so với cảnh trước quanh năm nằm liệt ở trên giường, đã tốt hơn rất nhiều.
Trong sân nhà họ Diệp, một đám xã viên biết được tin tức đã đến tụ tập trong sân, thật sự nhìn cha Diệp đứng lên, có người còn làm rơi đồ vật trong tay.
Nào là cuốc, gùi, giỏ trúc gì đó rơi xuống, quá bình thường. Mọi người ngơ ngác nhìn bóng lưng gầy gò kia chậm rãi đi vào trong phòng, thân thể ông ấy vẫn gầy gò như vậy, bộ quần áo thật dài, ống quần cũng trống rỗng..
Gió buổi chiều vừa thổi tới, ống quần trống rỗng bị thổi đến mức đánh vào cái chân gầy yếu, thoạt nhìn trông thật vừa đáng thương vừa nghị lực.
Trên đời này, nếu như có phong cảnh đẹp nhất, vậy nhất định là cảm giác sảng khoái vì có lại được điều mà mình những tưởng sẽ mất đi mãi mãi.
Cha Diệp chống nạng, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời lần nữa, dường như ông ấy nhìn hoàng hôn nhuộm trên bầu trời, bỗng nhiên nở nụ cười:
"Thời tiết thật tốt."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT