Cô vợ trẻ đó bảo mình đã bán rồi. Trần Kiều Kiều tức đến nỗi méo mũi, nước mắt của cô ta suýt thì rơi xuống tại chỗ, hỏi thăm xem bức tranh đó đã bán cho ai, nhưng tất nhiên là không có thông tin gì.
Sau khi Trần Kiêu Kiêu đi, lại có một đám người nữa đến. Lần này, đám người đó không hề nhẹ nhàng, chúng hỏi một cách ngang ngược: "Miếng ngọc của cô đâu?"
"Bán, bán rồi."
Người đàn ông đó chọt một cây gậy trúc lên bụng cô: "Bán cho ai rồi? Nói."
Tâm trạng hôm nay của Diệp Mạn Tinh không tệ. Cô kiếm được một khoản tiền nhỏ, còn mua đưa mấy miếng ngọc tốt.
Ai ngờ vui quá hóa buồn, hai người vừa ra khỏi chợ đen chưa bao lâu thì đã nghe thấy người ở đằng trước lập tức giải tán và la lên: "Mau chạy đi, đồng chí công an đến rồi."
Thẩm Nhuyễn Linh túm lấy tay cô đưa lên chiếc xe đạp mà cô ấy mượn tới, hai chân như đứng trên phong hỏa luân hì hục trốn chạy như bay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT