Diệp Mạn Tinh xách theo quần áo, ra khỏi cửa hàng Hữu Nghị thì cho hết tất cả vào không gian. Sau đó cô còn đến xưởng máy móc nông nghiệp một chuyến, mua cuốc đủ loại lớn, vừa và nhỏ.
Ai bảo trong không gian của cô là đất cơ chứ, còn cần cô đích thân làm ruộng nữa. Cô chỉ để lại một chiếc cuốc nhỏ ở bên ngoài, sau đó đi đến bốt điện thoại gần bưu điện, gọi điện thoại cho ông Điền. Không bao lâu sau đã nghe thấy giọng nói quen thuộc của ông Điền rồi.
Diệp Mạn Tinh lập tức hỏi:
"Bây giờ tôi đang ở thành phố Vân, ông xem có thể nhờ ai kéo hàng? Đại khái tôi có thể cung cấp khoảng 100 ký, nhiều hơn thì không có.”
Ông Điền nhận được điện thoại của bà tổ sư này sắp khóc rồi, vui vẻ nói:
"Em gái à, nếu cô không nghe điện thoại chắc tôi sẽ điên mất. Bên ông Lưu, nếu cô không cung cấp trà hoa, thể chất cơ thể của ông ấy yếu quá, e không chống đỡ nổi mất.”
“Cái gì? 100 ký? 100 ký không đủ cho nhà máy dược phẩm công tư của nhà họ Điền nữa ấy. Có thể..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT