Diệp Mạn Tinh chỉ vào chân và bụng mình:
"Ngại quá, tôi mang thai, bị phù chân nên lúc cô gọi, tôi không phản ứng kịp, lúc đi ra thì hai người đã đi mất rồi."
Chân cô phù thũng hết cả rồi. Những người trong phòng đều sợ ngây người, chẳng trách đoàn trưởng Tống người ta lại bế cô lên tầng, rồi còn rửa chân, lấy cơm cho cô. Ban đầu, họ còn cảm thấy cô yếu đuối, giờ đây ai nấy đều đau lòng, ảo não không thôi.
Họ nhìn cổ chân lộ ra ngoài của cô, chân cô bị sưng thật. Mấy chị vợ vội vàng vây quanh, sốt ruột hỏi:
"Trời ơi, cô mang thai mấy tháng rồi, sưng to thế."
"Đúng là vô lương tâm. Người ta bị sưng chân như thế mà còn có người dám nói bậy sau lưng. Ở đây ai mà không phải mang thai, có khó khăn gì thì phải đùm bọc giúp đỡ nhau chứ."
"Đúng vậy, còn nói lung tung sau lưng người khác. Tôi mà gặp phải trường hợp thế này là tôi xé rách miệng cô ta luôn rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT