Cậu mơ mơ màng màng chưa tỉnh thì đã bị anh trai gõ đâu, mang cậu đi theo tới nhà mẹ đẻ của chị dâu.
Trời buổi sáng, giọt sương tươi mát còn đọng trên lá xanh, cậu một đường đi thẳng, một đường nhìn người đàn ông trung niên đang đi theo anh trai mình.
Anh ta có vóc dáng trung bình, dáng người béo phì, cao thì không cao, đi đường không tiếng động, trên mặt có sẹo, chân thọt, người nào nhìn thấy khuôn mặt mập mạp của anh ta cũng có thể đáp lại một tiếng cười.
Nhưng vết sẹo của anh ta lại chạy từ dưới tai đến khóe miệng, nếu mạnh tay hơn một chút nữa thì toàn bộ cằm đêu bị chém đứt cả.
So với vóc dáng, Tống Văn Lâm âm thầm suy nghĩ, cậu so với đối phương còn cao hơn, nhưng khí thế trên người đối phương kia luôn làm cho cậu thấy sởn gai ốc.
Lần này bọn họ đi tới thôn nhà họ Diệp không có ngồi xe bò để đi, mà đơn giản đi bộ thôi, nhưng thời gian so trước kia ngồi xe bò lại nhanh hơn, người đàn ông trung niên kia dọc theo đường đi rất hứng thú với tin tức cậu muốn báo cáo làm hải quân, còn có thể cho cậu rất nhiều lời khuyên phù hợp.
Rất nhanh đã đến nhà mẹ đẻ của chị dâu, anh trai của cậu nhíu chặt lông mày lại, dáng người cao ngất đứng ngoài sân, cằm hướng bên trong chỉ chỉ: 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play