Có lẽ trong cả buổi tối, người có thể ăn cơm như bình thường cũng chỉ có một mình Diệp Mạn Tinh.
Tống Văn Thư ăn một bát cơm mà thật sự phải tặc lưỡi, cô ấy phát hiện mẹ cô ấy cưng chiều chị dâu hơn cô ấy rất nhiều, trong lòng chua quá.
Tiếp đó cô ấy lại nhanh chóng bị vả mặt.
Buổi tối Diệp Mạn Tình ăn mì sợi trắng, cháo cũng là nhiều gạo ít khoai lang, thậm chí canh xương ống mà lúc nãy thím hai nấu cũng là dành cho cô.
Cô em chồng Tống Văn Thư nhìn thấy mà chấn động. Diệp Mạn Tinh ăn xong trước mọi người, cô lấy chiếc khăn thường dùng để lau miệng, sau đó nhìn sang ông cụ đã cầm lấy tẩu thuốc mấy lần muốn hút thuốc nhưng còn đắn đo vì cái bụng của cháu dâu.
Cô chủ động gói thuốc lá lại cẩn thận, tự mình đi qua nhét vào trong cái tẩu, nhìn ông cụ Tống, giọng nói có mấy phần mềm mại, vô cùng trong trẻo và êm tai.
"Ông nội, có thể mấy ngày nữa cháu sẽ phải đi theo quân, cháu có thể xin mấy tờ thư giới thiệu không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT