Thật đúng là ghét của nào trời trao của nấy?
Tống Văn Cảnh liếc nhìn ông nội rồi lại nhìn vào đôi mắt trong veo xinh đẹp của cô vợ nhỏ, trong lòng nôn nao. Anh ho nhẹ một tiếng rồi nói: "Ôngm, bố, con muốn đưa Tinh Tinh theo quân, cô ấy đang mang thai nên con dự định sau này sẽ không gửi tiền lương về nhà nữa.”
Anh đã có gia đình nhỏ của riêng mình, anh muốn tự ý sử dụng lương pcủa mình để nuôi vợ và con.
Cha Tống không phản đối, ông có công việc, mẹ Tống cũng có công việc, con út sắp đi lính, trong nhà không tiêu tốn quá nhiều tiền nên ông gật đầu ngay: “Con có qia đình rồi, nên như vậy.”
Ông nội Tống cũng không có ý kiến gì.
Nhưng đúng lúc này, trong phòng chợt truyền đến một giọng nói sắc nhọn, thím hai không thể tin được: “Văn Cảnh, con được thăng chức rồi, một tháng tiền lương nhiều như vậy, một xu cũng không định gửi về sao?"
“Còn trong nhà phải làm sao, người già, trẻ nhỏ..." Thím hai nói chưa hết đã bị chú hai Tống che miệng lại, nếu không phải gia giáo nhà họ Tống không cho đánh phụ nữ thì chắc hẳn ông ấy sẽ cho bà ta một cái tát.
Tống Văn Cảnh là người bao che khuyết điểm, tính tình cũng cay nghiệt, anh biết rõ lúc này thím hai đã sắp tức chết rồi nhưng anh mặc kệ tâm trạng của bà ta, còn nói thêm: "Cháu vốn định gửi một ít về nhà, nhưng vợ cháu yếu ớt quá, cô ấy nôn nhiều như vậy nên càng phải tốn thêm ít tiền."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT