Cô dường như ý thức được có một ngọn lửa đang quét về phía mình. Trong phòng chỉ có hai người, cô biết đó chính là anh.
Trong lòng Diệp Mạn Tinh cực kỳ tò mò. Người đàn ông nmày giống như lửa và băng, ban ngày trông lạnh lùng và kiêng dè, nhưng khi họ ở một mình hoặc gần gũi vào ban đêm thì như một cái bếp nhỏ.
Điều này thật quá lạ lùng.
"Ừ."
Tống Văn Cảnh cảm thấy thế nào? Anh chỉ cảm thấy muốn cười nhưng ngay sau đó lại căng thẳng: "Ừm, bình thường anh cũng rất vội đi làm nhiệm vụ, tiền có nhưng cũng khônqg ai quản, chẳng ai dùng, nên nhờ vợ lo lắng giúp anh."
Những gì người đàn ông này nói thật thú vị.
Hiện tại, những gì cô có cũng không ít. Trà thơm, đào, rượu trái cây ủ để trường thọ và dưỡng nhan, cô đều có đủ.
Cô bình thường cũng không khoe ra, những người có thể ăn cùng cô cũng chỉ có mấy người. Cô chỉ lấy danh nghĩa là đồ kế thừa của hoàng y bán đi. Lẽ đương nhiên những thứ này chỉ có giới thượng lưu mới có.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play