Thầy Là Chồng Em

Chương 1


1 tuần


 "Em thích thầy".

 Tử Nhiên Nhiên đang đứng trước mặt Phi Dương . Hai tay cô níu lấy vạt áo, mặt ửng đỏ.

 "Em còn bé, lo học đi. " Giọng nói trầm thấp, đầy lạnh nhạt.

 " Em thật sự thích thầy, em cũng không còn bé nữa..."

 " Vào học đi ".

 Tiếng chuông vào lớp vang lên, rất đúng lúc để anh từ chối cô. Nói xong Phi Dương xoay người trở về lớp học. Nhưng đi được vài bước, anh lại nghe Nhiên Nhiên cất giọng trong trẻo của mình.

 " Thầy cứ chờ đi, em chắc chắn sẽ làm thầy thích em ! ". Cô nói được sẽ làm được, theo đuổi anh lâu như thế, không lễ anh không có một chút rung động sao?

 Nói rồi cô bỏ chạy, để mặc anh ngơ ngác đứng đó. Mắt anh lộ ra ý cười, "Tôi đang chờ em đây"- anh nói nhỏ.

 Trở lại lớp học, mặt cô vẫn chưa hết đỏ, trên trán lấm tấm mồ hồi. Cô rất uất ức, rõ ràng là đã tỏ tình nhiều lần vậy rồi sao thầy vẫn không chịu chứ.

 Cô nằm dài ra bàn học, thở dài. Cô cũng đã 18 tuổi rồi, anh cũng có lớn hơn cô bao nhiêu đâu.

 Tiểu Nhiên Nhiên hiện tại là học sinh lớp 12, Phi Dương là giáo viên thực tập. Lần đầu tiên cô gặp anh không phải ở trường mà là ở trên đường lớn. Cô thấy anh đưa tay dẫn một cô bé sang đường, lúc ấy cô nghĩ sau này nếu có chồng cô sẽ lấy một người chồng như anh vậy, vừa ấm áp lại chu đáo, nhưng ấn tượng đói với cô chính là gương mặt anh vô cùng anh tú.

 Lần thứ hai chính là ở trường, chính là lúc anh vào lớp dạy học, anh dạy ngoại ngữ.

 Anh dạy học siêu khó, cô học ngoại ngữ không tốt, nhưng lần nào cô cũng "nghiêm túc" lắng nghe anh giảng.

[...]

 Tiết học đầu tiên do anh đứng lớp.

 "Nhiên Nhiên,em trả lời cho tôi câu này : Do you like English? Why ? Why not ?"

 Suốt buổi học, cô chỉ mãi nhìn anh nên chẳng chú ý đến bài học. Cô ấp a ấp úng

   " I'm.. yes...umm i .."

 " Lại không chú ý bài, em đứng đến hết tiết cho tôi. Lớp trưởng trả lời đi."- giọng anh có chút lớn, cô có chút tủi thân.

 "That's right,...."

 "Rất tốt. Câu này nghĩa là bạn có thích tiếng Anh không, rõ chưa ?"

Giọng cô bé tí,không có sức " Rõ rồi ạ". Nhiên Nhiên cúi mặt, lớp trưởng rõ là người học giỏi, anh đây là sỉ nhục cô đấy à ? Do ai mà cô không chú ý chứ, cô không thích tiếng Anh , cô chỉ thích tiếng anh thôi.

 [...]

 Từ hôm đó Phi Dương rất hay gọi cô trả lời. Và dĩ nhiên là cô không trả lời hết được. Có đôi lúc anh thật nghi ngờ vào khả năng dạy học của mình, lại còn xót cho cô nữa. Và hôm nay cũng thế.

 "Nhiên Nhiên, em đọc dãy này cho tôi mau lên, tức điên với em mất"

  Cô nhỏ lệ trong lòng mà đọc

  " I 1 2 B D 1 4 U "

  "Được rồi em ngồi xuống đi"

 Quay mặt lên bảng đen, anh không khỏi mỉm cười, bởi chỉ mình anh biết, biết được nghĩa câu cô đọc. Ngoại ngữ của cô kém thật, hẳn là anh phải kèm cô thêm thôi, sẵn tiện...đưa cô về nhà nuôi.

[...]

Cũng không biết từ đâu ra cô tìm được số điện thoại của anh nữa, hôm nào cô cũng chúc anh buổi sáng, đến tối thì chúc anh ngủ ngon, dĩ nhiên là không thể thiếu câu " em thích thầy ".

Số điện thoại là anh cố tình cho cô biết, hôm nào cô cũng nhắn tin với anh. Thích chết đi được nhiều lần anh toang trả lời cô, nhưng phải luôn giữ khuôn mặt lạnh lùng.

Đến một hôm Phí Dương bảo cô app Facebook với anh, đương nhiên làm sao cô có thể từ chối được, đây chính là thời cơ của Từ Nhiên.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play