"Ai, vậy thì thôi đi. Ta đã lớn tuổi hơn nữa cũng về đến Lan Lăng, hôn sự này vẫn là để cho thê tử lão tam quan tâm đi."
Lan Lăng hầu Tề lão gia tử vẫn ở đó vuốt chòm râu.
Tê lão phu nhân thấy thế, còn tưởng rằng lão gia tử tức giận.
"Hôn sự không phải không thành sao?
Ông cũng đừng tức giận, sau này ta không tự mình làm chủ là được rồi?"
Lan Lăng hầu Te lão gia tử thấy thê tử mình hiểu lầm, nhẹ giọng giải thích.
"Bà đừng nghĩ nhiêu, ta không có tức giận. Ta còn đang cân nhắc nên cho Thục Viện nhà chồng thế nào?"
"Có thể phú quý, không có nhiều quy củ. Cha mẹ chồng quan tâm đến con cái, con cái còn có thể tiến bộ. Nhà chồng như vậy tuy không có nhiều nhưng vẫn có." Te lão phu nhân sửng sốt, hỏi: "Lão thái gia, ông coi trọng hài tử nhà ai? Thế gia nào có ít quy củ?”
"Ta và trưởng nhi tức tìm được nhà chồng Hoài Nam hầu phủ cho đại tôn nữ Thục Nhàn. Nói thì tốt nhưng sau khi gả qua còn phải hâu hạ cha mẹ chồng dùng bữa.
Tê lão phu nhân lúc trước cũng có nữ nhị, cho nên cũng đau lòng con dâu, sau khi con dâu mang thai thì miễn hầu nàng ấy dùng bữa.
Người hầu trong nhà nhiều như vậy sao lại để nhi tức sống như người hầu?
Biểu hiện hiếu thuận cũng không phải ở trên chuyện hầu hạ ăn uống.
Nhưng quy củ của thế gia chính là như vậy, lúc trước nàng thay đổi quy củ còn bị những phu nhân khác chèn ép vài câu, cảm thấy nàng ấy đang phá quy củ.
Lan Lăng hầu lão gia tử đau lòng, trong lòng vừa do dự cũng nhiều hơn vài phần kiên định. "Bà thấy nhà Đức Thuy phu nhân thế nào?"
"Đó không phải một người bảo thủ những quy củ cũ, đối với con cái cũng kiên nhẫn yêu thương.
"Làm mai cho chất nữ còn có thể dụng tâm như vậy, nói Cố gia Thất Lang lại còn có thể khiến Cố gia cùng Cố gia Thất Lang cam tâm tình nguyện."
"Bên trong không đơn giản! Bà nghĩ xem có phải hay không?"
Tê lão phu nhân sửng sốt: "Lão thái gia, ông đây là coi trọng Lý Đại Bảo con nuôi của Đức Thuy phu nhân và Lý tướng quân?”
Lan Lăng hầu Te lão gia tử gật đầu, trong ánh mắt có khen ngợi.
"Đúng, tuy ta chưa gặp Lý Đại Bảo nhưng bình thường A Dung khen ngợi có thể thấy được Lý Đại Bảo là đứa nhỏ có thể gánh vác."
"Phụ thân hắn ta c.h.ế.t trận vì Đại Chu, thân gia trong sạch. Trên đường chạy nạn bày ra phong phạm của huynh trưởng, bảo vệ đệ đệ muội muội, có lòng trách nhiệm, tương lai có nguy hiểm hắn ta cũng có thể liều mình bảo hộ thê và hài tử”
"Lý tướng quân trước kia chinh chiến bên ngoài không ở trong nhà. Đứa nhỏ Đại Bảo này tự cho mình là trụ cột trong nhà, chăm sóc gia đình, đón đi rước về, rất có quy tắc."
Te lão phu nhân nghĩ một chút cuối cùng vẫn là lắc đầu, mặt lộ vẻ tiếc nuối.
"Chỉ là đứa nhỏ đó không đọc sách, không đi thi cử sẽ không được làm quan. Chúng ta là dòng dõi thư hương cho dù thế nào cũng phải cho Thục Viện người có học thức."
"Ta nghe A Dung nói Đại Bảo thông minh, hiện giờ đang nghiên cứu đồ vật có thể chế tạo ra những đồ vật mới lạ, nhưng nói chung vẫn không lên được nơi thanh nhã."
Tê lão gia tử nói vậy cảm thấy thê tử mình có chút hạn hẹp. "Thanh niên tài tuấn có thể thi tới tiến sĩ còn chưa thành hôn như lông phượng sừng lân, cho dù có cũng không đến lượt chúng ta."
"Cho dù đến lượt chúng ta nhưng người này tính tình thế nào cũng chưa chắc thích hợp."
Tê lão phu nhân mặt lộ vẻ do dự, kiên trì ý kiến của mình.
"Cho dù không đến được tiến sĩ nhưng không thiếu người trẻ tuổi đi thi. Khổ đọc vài năm thi được tiến sĩ, tự nhiên có thể làm quan."
Lan Lăng hầu lão gia tử thở dài một tiếng: "Người trẻ tuổi đi thi không thiếu nhưng có thể thi được tiến sĩ cũng không nhiều." "Rất nhiều người cả đời dừng lại ở cử nhân vẫn không thể làm được quan."
"Nếu như đang làm còn có thể bảo tồn được một phần gia nghiệp, bôi dưỡng con cháu tiếp tục đọc sách." "Nếu là người cổ hủ cả đời muốn thi công danh, đần độn, ăn chơi đàng điếm, sớm muộn gì cũng tán gia bại sản." Giọng Tề lão phu nhân yếu đi một chút. "Thật sự không được, tìm thế gia môn đăng hộ đối, người có tước vị cũng có thể diện.” Lan Lăng hầu Te lão gia tử hu lạnh một tiếng: "Con cái nhà thế gia, từ nhỏ đã có oanh oanh yến yến, có mấy người có thể vươn lên được?” "Tước vị chỉ có một, chỉ có người có tước vị mới có thể lấy tiền bổ sung chỗ thiếu." "Chỉ là trong quan trường cho dù có tiền có tước vị nhưng không có năng lực, không được trọng dụng, có thể cuối cùng sẽ trở thành người chịu tiếng xấu thay người khac:
"Chúng ta ga chất nữ đến nhà như vậy, cả đời bận bịu có thể được bao nhiêu ngày thoải mái?"
Vẻ mặt Tề lão phu nhân ảm đạm, nghĩ tới nữ nhi mất sớm cuối cùng thở dài một tiếng.
"Nếu là lúc chúng ta còn trẻ nhất định sẽ không thay đổi suy nghĩ môn đăng hộ đối."
"Nhưng chúng ta đã tới tuổi này, đều nhìn thấu tất cả, lợi ích thực tế mới là quan trọng nhất."
"Vê phần thể diện nếu có thì tốt, nếu không có thì kỳ thật cũng không nhất thiết phải cưỡng câu."
Lan Lăng hầu Te lão gia tử cười cười, thật sâu chấp nhận.
"Đức Thuy phu nhân và Lý tướng quân còn trẻ, thậm chí có thể bảo vệ đến khi Lý Đại Bảo sinh tôn tử."
DTV
"Lý Đại Bảo không thi cử không có nghĩa là con cháu của hắn ta cũng không thi." "Lý tướng quân có uy vọng rất cao trong quân, tương lai tiểu bối có thể thi văn cũng có thể thi võ."
"Hơn nữa, Lý Đại Bảo am hiểu nghiên cứu, làm ra xưởng ép dầu chạy bằng nước, cối xay chạy bằng nước rất có tác dụng."
"Với sự thông minh tài trí của hắn ta, sau này chế tạo được đồ vật lợi quốc lợi dân, bệ hạ trực tiếp tuyển hắn ta đến công bộ thì vẫn có thể làm quan."
Nghe mấy lời này, đôi mắt Tê lão phu nhân sáng lên.
"Đúng vậy, làm quan không nhất định phải thi cử, đầu óc của ta đúng là càng già càng cứng nhắc, vậy mà quên mất con đường khác."
Nhưng rất nhanh, Te lão phu nhân lại lộ vẻ mặt mất mát.
"Chỉ là tuổi Thục Viện nhà chúng ta lớn hơn Lý Bảo Đại nên chưa hẳn là thích hợp."
Lan Lăng hầu Te lão gia tử vuốt chòm râu, không cho là đúng. Deu nói nữ nhân hơn ba tuổi như ôm vàng, huống chi Thục Viện nhà chúng ta chỉ lớn hơn Lý Bảo Đại hai tuổi."
"Nam nữ kém hai tuổi cũng không tính là nhiều. Thục Viện nhà chúng ta giống như cô của nàng ấy, bộ dạng rất đẹp."
"Chỉ cần là nam tử nào có không thích mỹ sắc? Lão phu là người từng trải, đương nhiên biết."
"Nếu không ngày trước cũng không cả ngày nhìn vào cửa nhà nhạc phụ! Bị nhạc phụ đuổi theo hai con phố, còn cam tâm tình nguyện.”
Tê lão phu nhân tóc đây hoa râm nghe trượng phu nói nhất thời nhớ tới chuyện thú vị thời thiếu niên.
Dù đã qua nhiều năm như vậy nhưng trên mặt Tề lão phu nhân vẫn có vài phần ngượng ngùng.
"Lão già không đứng đắn, tới tuổi này rồi còn nói lời thô tục."
"Ha ha hai!" Lan Lăng hầu cười ha ha, trung khí mười phân: "Đây chính là sự nghiệp vĩ đại thời còn trẻ của ta, có cái gì ngượng ngùng chứ!"
Cưới được một thê tử tốt, phúc ấm ba đời, một chút không giả.
Lão phu lão thê còn có thể hoà hợp như vậy đúng là không nhiều lắm.
Sau một hồi lâu, Tê lão phu nhân mới trở lại chuyện chính.
"Nếu chúng ta đã có dự định như vậy, vậy chúng ta cũng phải hành động thôi!
Lan Lăng hầu lão gia tử gật đầu, ý vị thâm trường cười.
"Đó là đương nhiên, cho nên đợi qua tiết Trung Thu chúng ta cùng nhau đi Kim Lăng hầu phủ, thăm hỏi nhi tức không nên thân kia của ta."
Lan Lăng hầu Te lão phu nhân gật đầu: "Nhân dịp cơ thể coi như còn khoẻ mạnh, chúng ta cũng nên đi ra ngoài một chút."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT