"Tiểu Cửu là muội muội được bệ hạ yêu thương nhất, hơn nữa Lệ thái phi cũng chỉ có một người con gái, hôn sự này phải càng thêm cẩn trọng."
"Ta tuy là tẩu tử cũng là Hoàng Hậu, nhưng cũng không thể tự ý quyết định hôn sự của tiểu cửu được. Hai chị em dâu các ngươi cùng nhau mà đến, bổn cung đã biết được suy nghĩ của các ngươi."
"Lúc này đây, ta sẽ không cho các ngươi qua thỉnh an Lệ mẫu phi. Lát nữa ta sẽ tự mình cùng Lệ mẫu phi nói chuyện này." Tê tam phu nhân khen tặng: "Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu, huống chi là bậc kim chi ngọc diệp này như Cửu công chúa."
"Làm việc tốt thường gian nan, cũng đã muộn rồi, mà thần phụ còn đệ thẻ bài quấy ray Hoàng Hậu nương nương nữa." Vốn dĩ chính là chuyện tốt, Triệu Hoàng Hậu tâm tình cũng rất tốt, đối với lời Tê tam phu nhân nói, cũng rất là hưởng thụ. "Rất tốt!"
Ngôi hàn huyên thêm một lát, Te đại phu nhân cùng Tề tam phu nhân liền cáo lui. Sau khi lên tới xe ngựa, Tê tam phu nhân mới thở phào nhẹ nhõm: "Đại tẩu, Hoàng Hậu nương nương thật dễ gần, đây là lần đầu tiên ta nhìn gân Hoàng Hậu nương nương như vậy.
"Nếu chỉ có một mình ta, ta nhất định không dám nói lời nào. Kể cả có nói chuyện, có khả năng cũng sẽ lắp bắp, lúc đó nhất định sẽ rất là mất mặt."
Tê đại phu nhân cười cười: "Lần đầu tiên mà ta gặp Hoàng Hậu nương nương, là lúc đi theo bà bà, lúc ấy còn không bằng ngươi đâu.
"Người nói câu nào, ta lúc ấy chỉ dám nói một tiếng tạ Hoàng Hậu nương nương, còn cái khác cũng chưa dám nói."
Tê tam phu nhân, nghe được đại tẩu khích lệ, trong lòng vừa vui vẻ, lại vừa nhẹ nhàng thở ra.
"Đại tẩu, tỷ nói xem chúng ta phải đi vào trong cung câu bao nhiêu lần, thì hôn sự này mới có thể định ra được đây?"
Tê đại phu nhân nghĩ nghĩ, cẩn thận châm chước một lát.
"Gia đình bình thường đều phải đi hai ba lân, nhà gái cũng phải rụt re vài lần, mới có thể đồng ý."
"Mà lần này lại là công chúa hoàng gia thân phận tôn quý, lại còn là lá ngọc cành vàng, hơn nữa trước đó còn có lời đồn đãi, nói là Cố đại nhân lúc trước đã từng cự tuyệt ý muốn tứ hôn của Hoàng Thượng."
"Theo ta thấy, Hoàng Hậu và Thái Phi nương nương nhất định sẽ càng thêm dè dặt. Chúng ta phải chuẩn bị tâm lý cho tốt, có lẽ sẽ phải đi khá nhiều lần đấy."
Tê tam phu nhân gật gật đầu: "Đại tau nói rất đúng."
Hai chị em dâu mỗi người một suy nghĩ, hồi phủ.
Bên này hai chị em dâu Tê gia mới vừa tiến cung cầu hôn, ngày hôm sau, người khắp kinh thành đều biết Cố gia cầu hôn Cửu công chúa.
Mặc kệ là thượng tâng huân quý, hay là hạ tang người thường, người toàn kinh thành đều đã biết.
Sau khi Tê tam phu nhân nghe được người hầu báo lại, rất là giật mình, còn tưởng rằng là do Tề gia bên này để lộ tin tức.
Dựa theo lệ thường, lúc đi cầu hôn rất ít gióng trống khua chiêng, chờ đến sắp định ra tới hôn sự, mới có thể để lộ ra một chút tiếng gió.
Tê tam phu nhân rất là nôn nóng, lại đây thì thấy Tê đại phu nhân.
"Đại tẩu, nhanh chóng cho người tra xem là ai đã để lộ tiếng gió, chuyện này nếu như bị Hoàng Hậu nương nương trách tội xuống dưới, chúng ta đảm đương không nổi đâu." Thật ra Te đại phu nhân cũng mới biết được tin này, hiện tại tất cả người trong kinh thành đều biết Cố gia cầu thú Cửu công chúa.
Ngay từ đầu còn có chút hoảng loạn, nhưng cẩn thận điều tra lại thì cũng không phải do người bên cạnh mình tiết lộ tin tức.
Sau một lúc suy nghĩ kỳ càng, Tề đại phu nhân cũng dần dần hiểu được.
Lúc này nghe được Tam đệ muội dò hỏi, cười khẽ trả lời.
"Tam đệ muội đừng vội, việc này không phải từ bên chúng ta tiết lộ đi ra ngoài!" "Hả?" Te tam phu nhân hơi hơi sửng sốt: "Không phải bên phía chúng ta, vậy là từ bên nào chứ?”
Tê đại phu nhân hàm súc mà chỉ chỉ về hướng hoàng cung, hơi hơi mỉm cười. "Trước đó cũng từng có nhiều lời đồn đãi về Cửu công chúa khiến cho mọi người Xôn xao." "Tuy nói những lời đồn đãi đó không có cái nào là thật, nhưng cũng có chút ảnh hưởng đến Cửu công chúa." "Lần này Cố gia cầu thân, chứng minh Cố gia rất quan tâm đến Cửu công chúa." "Kể từ đó, những lời phê bình Cửu công chúa trước đó, cũng sẽ theo chuyện Cố gia cầu hôn, mà tan thành mây khói." "Chuyện lần này đã lan rộng đến độ tất cả mọi người đều biết rồi, ta có cảm giác hôn sự của Cố đại nhân cùng Cửu công chúa có thể thành công." Tê tam phu nhân sau khi nghe được đại tẩu giải thích xong, lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ. Lần thứ hai cầu hôn, Te đại phu nhân lại chọn ngày tốt trình lên thẻ bài, Hoàng Hậu nương nương cũng chọn ngày lành để các nàng tiến cung.
Sau khi nói xong, lại muốn mang theo các nàng đến thỉnh an Lệ thái phi.
Quả nhiên là đúng như Tề đại phu nhân suy đoán, Lệ thái phi rất là dè dặt, cũng không có đồng ý ngay lập tức.
Cùng lúc đó, Cố lão phu nhân cũng không màng tôn nhi Cố Thiệu ngăn trở, mà không chút do dự muốn tới kinh thành. Cố Thiệu bởi vì công việc nên không thể theo bà rời đi được, vì vậy Cố Tấn đành tạm thời gác lại chuyện hôn nhân của chính, để cùng Cố lão phu nhân tới kinh thành.
Mắt thấy đã sắp đến kinh thành, Cố Tấn cũng rất là tò mò.
"Tằng bách tổ mẫu, người có mệt không? Nếu mệt mỏi, chúng ta sẽ nghỉ ngơi một chút."
Cố lão phu nhân vẫy vẫy tay, thần thái sáng láng, không hề có một chút mệt mỏi do đi lại.
"Ta không mậệt, tiếp tục lên đường đi. Tranh thủ trước khi trời tối mà vào thành, lúc nào vê đến nhà thì nghỉ ngơi cũng chưa muộn."
Cố Tấn nghe được âm thanh mười phần khoẻ mạnh của tằng bách tổ mẫu thì không khỏi cười ra tiếng.
"Việc hôn nhân của Tam thúc cuối cùng cũng có động tĩnh, bảo sao tinh thần của ngài tốt hơn so với trước kia nhiều như vậy."
Cố lão phu nhân liên tục gật đầu, mặc kệ là trên mặt, hay là trong ánh mắt đều tràn đầy ý cười.
"Dĩ nhiên là vậy rồi, người ta thường nói thành gia lập nghiệp! Tam thúc của con hiện tại đã lập nghiệp, vậy nên thành gia lại càng là chuyện lửa sém lông mày." "Nếu người ta là nhà quan lại bình thường, thì một chuyến này cho dù ta không tới kinh thành cũng không sao. Nhưng đối phương lại chính là Cửu công chúa, hơn nữa Tam thúc con trước đó còn từng cự tuyệt ý muốn tứ hôn của Hoàng thượng nữa."
"Về tình hay về lý, Cố gia chúng ta cũng phải càng thêm kính trọng. Tam thúc của con đi không được, thì chúng ta phải đi mới được.
"Dù sao từ xưa đến nay hôn sự đều nghe theo lệnh của cha mẹ, lời người mai mối. Có trưởng bối là ta ra mặt, thì cũng có thể thay Tam thúc con ra mặt."
"Thất Lang, Tam thúc của con lớn hơn con quá nhiều, cho nên ta mới phải định ra việc hôn nhân cho nó trước, để cho nó thành hôn."
"Còn chuyện hôn nhân của con, chúng ta đã cùng Đức Thụy phu nhân và Lý tướng quân nói tạ tội, hơn nữa ta còn cho người đến thôn Cát Tường nơi trấn Cát Tường tặng hậu lễ cho nhạc mẫu tương lai của con rồi."
"Nhạc mẫu Lưu thị của con cũng biết ngọn nguồn mọi chuyện, sẽ không trách tội con đâu, cho nên con yên tâm, hôn sự của con, sẽ không có sai lâm."
Cố Tấn nghe được lời này, trên mặt ửng đỏ.
"Cảm ơn tằng bách tổ mẫu, ngài cứ giải quyết xong chuyện của Tam thúc trước đi, chuyện của con không vội đâu."
"Lần này con không chỉ giúp Tam thúc lập công lớn, lại còn có được nhận đến mười một vạn lượng bạc."
"Có những thứ này, của cải vốn ít ỏi nhà con cũng nháy mắt trở nên phong phú, đây đều là ý tốt của Tam thúc cùng Lý tướng quân hết."
Cố lão phu nhân thích Cố Tấn biết tiến biết lùi như thế, hơn nữa còn có đức tính cảm ơn như vậy.
Thấy Cố Tấn có chút ngượng ngùng, bà ấy bèn cố ý chọc hắn ta.
"Con đem toàn bộ số bạc đó cho A Lệ hết rồi, trên tay con cũng chẳng còn đồng nào nữa! Bạc con dùng thường ngày chỉ là tiền tiêu vặt hàng tháng ta đưa cho con, nhiêu đó đủ dùng không? Có yên tâm không?”
Cố Tấn vò đầu, mặt càng đỏ hơn.
"Trong khoảng thời gian này con không đi thư viện đọc sách, chỉ ở trong nhà, nên không cần tiêu tiền. Số bạc đó đặt ở chỗ A Lệ, con rất yên tâm."
DTV
"Tang bách tổ mẫu cũng nói, nam chủ ngoại nữ chủ nội, con còn đang đọc sách, làm sao có thời giờ phân tâm quản lý việc nhà, sau này chỉ có thể nhờ vào A Lệ cô nương lo liệu."
"Nếu đã lựa chọn nàng, con đây liền tin nàng. Huống chi phía sau còn có nhạc mẫu tương lai cùng Đức Thụy phu nhân, con cũng tin bọn họ."
Cố lão phu nhân nghe được lời này, thì cực kỳ vui mừng.
"Thất Lang, con tìm được một gia đình nhà vợ rất đáng tin cậy, đây cũng là chuyện rất tốt. Sau này con cũng phải học làm sao đánh bóng đôi mắt của mình rõ, trong tương lai còn phải làm mai cho nhi tử nhi nữ của mình nữa, ˆ"
Cố Tấn cười: "Vâng, con sẽ cố gắng học. Trách không được cổ nhân thường nói muốn hiểu rõ thế sự thì cần có học vấn, một chút cũng không sai. Không riêng gì nữ nhân phải làm tốt việc hôn nhân, mà nam nhân cũng phải như vậy."
Người có thể đem người Oa lừa đến xoay quanh, Cố Tấn không có khả năng là người ngu ngốc.
Sau khi giải trừ hiểu lâm, những người lúc trước từng chán ghét Cố Tấn, cũng đều tiêu tan hiem khích mà đối xử tốt với Cố Tấn.
Cố lão phu nhân càng thêm hài lòng, cũng càng thêm vui mừng.
"Thất Lang, con là đứa trẻ tốt, sau này chắc chắn sẽ là một người chồng, người cha tốt, càng là một vị quan tốt."
Cố Tấn bị khích lệ đến có chút ngượng ngùng, cảm khái vạn ngàn.
"Thật ra tất cả những điều này đều là do tằng bách tổ mẫu và Tam thúc dãy dỗ tốt, cha mẹ qua đời, lưu lại một ít của cải, lại còn bị những kẻ gọi là họ hàng gân đó như hổ rình mồi."
"Bọn họ chỉ muốn chiếm lấy cửa hàng nhà ở của gia đình con, căn bản là không muốn nuôi dưỡng con, là do tằng bách tổ phụ và Tam thúc tốt bụng, quan tâm đến con rất nhiều, nên Thất Lang mới có thể bình yên lớn lên.”
"Tuy rằng cha mẹ qua đời khiến con rất khổ sở, nhưng người c.h.ế.t là lớn nhất, con cũng không thể thay đổi. Là nhờ Tằng bách tổ mẫu và Tam thúc hết lòng chiếu cố con, khiến cho Thất Lang cảm nhận được nhân gian vẫn còn điều tốt, cho con đọc sách, mong con thành tài."
Cố lão phu nhân cười, lúc trước những việc này đối bà ấy mà nói, chẳng qua chỉ là một cái nhấc tay, nhưng đối với Cố Tấn, lại là thay đổi cả một đời.
Chỉ bằng những thúc bá dòng bên tham lam đó của Cố gia, cố tình chiếm đoạt đồ đạc thuộc về gia đình Cố Tấn, dĩ nhiên tuyệt đối sẽ không cho hắn ta học hành đàng hoàng.
Có thể nuôi hắn ta lớn, đã là kết quả tốt nhất.
Cố lão phu nhân lương thiện, cứu một hài tử thông minh như Cố Tấn, nếu không để đứa trẻ này lâm đường lạc lối, sẽ mang lại mối nguy hại lớn hơn.
Rốt cuộc trước khi trời tối bọn họ cũng vào tới thành.
Quản gia Cố Nhị tự mình lại đây nghênh đón, nét mặt lộ vẻ khẩn trương, do dự một lát, quyết định trình báo.
"Lão phu nhân, lão nô có chuyện quan trọng bẩm báo!"
Cố lão phu nhân hơi kinh ngạc: "Rất quan trọng sao?”
"Quan trọng, chuyện lời đồn đãi về Cố thiếu gia và Cửu công chúa, hiện tại khắp kinh thành đều đã biết, lão nô đang chuẩn bị viết thư đưa trở về."
"Nếu lão phu nhân đã tới kinh thành, lão nô cũng không dám trì hoãn, nhất định phải bẩm báo cho ngài."
Cố lão phu nhân thấy quản gia Cố Nhị luôn luôn ổn trọng lại đột nhiên như thế, bảo phu xe dừng lại: "Gọi Cố Nhị đi lên."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT